梅尧臣(1002~1060)字圣俞,世称宛陵先生,北宋著名现实主义诗人。汉族,宣州宣城(今属安徽)人。宣城古称宛陵,世称宛陵先生。初试不第,以荫补河南主簿。50岁后,于皇祐三年(1051)始得宋仁宗召试,赐同进士出身,为太常博士。以欧阳修荐,为国子监直讲,累迁尚书都官员外郎,故世称“梅直讲”、“梅都官”。曾参与编撰《新唐书》,并为《孙子兵法》作注,所注为孙子十家著(或十一家著)之一。有《宛陵先生集》60卷,有《四部丛刊》影明刊本等。词存二首。
《廨後木芙蓉》
分享数:0
朝代: 宋朝 | 作者:梅尧臣 | 类型:写花|写人|人情|

托根地虽卑,凌霜花亦茂。

物禀固不迁,人情自为陋。

幸与时菊开,谁嗟发孤秀。

楚人搴木末,已见离骚就。

拼音
xiè hòu róng
[ [ sòng cháo ] ] méi yáo chén
tuō gēn suī bēi líng shuāng huā mào        bǐng qiān rén qíng wéi lòu        xìng shí kāi shuí jiē xiù        chǔ rén qiān jiàn sāo jiù       
廨後木芙蓉注音
  • xiè
    hòu
    róng
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    méi
    yáo
    chén
  • tuō
    gēn
    suī
    bēi
    líng
    shuāng
    huā
    mào
    bǐng
    qiān
    rén
    qíng
    wéi
    lòu
    xìng
    shí
    kāi
    shuí
    jiē
    xiù
    chǔ
    rén
    qiān
    jiàn
    sāo
    jiù

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1