仇远(1247-?)字仁近,一字仁父,号山村,钱塘(今浙江杭州)人。咸淳间与白挺同以诗名,人谓之仇白。张雨、张翥、莫维贤皆出其门。宋亡后,《乐府补题》及月泉吟社皆有其诗词。大德九年(1305),为溧阳州学教授。方回《桐江续集》卷三四《送仇仁近溧阳教序》曰:「吾友山村居士仇君远仁近,受溧阳州教,年五十八矣。」寻以杭州知事致仕,自号近村,又号山村民。延祐七年(1320)张翥作《最高楼·为山村仇先生寿》词云:「方寸地,七十四年春。」盖享高年据冯登府《无弦琴谱跋》,仇远家馀杭后垕上之仇山,高文简为作《山村图》。后居虎林白龟池上。晚,归老西湖,偕林昉、白龟池、吴大有、胡仲弓辈七人,以诗酒送年。卒葬杭州北山栖霞岭下。有《金渊集》六卷,《仇山村遗集》一卷。词有《无弦琴谱》二卷,刻于《疆村丛书》。尝为张炎《山中白云词》作序,自谓「词尤难于诗」。「予幼有此癖,老颇知难,然已有三数曲流传朋友间,山歌村谣,岂足与叔夏词比哉。」

仇远其它作品精选

zuopinjingxuan

《庆清朝·山束滩声》
分享数:2
朝代: 宋朝 | 作者:仇远 | 类型:写雨|写雪|写风|写花|写山|写人|写湖|写云|

山束滩声,月移石影,寒江夜色空浮。

丹青古壁,风幡横卧东流。

小舣载云轻棹,湖痕渐落葑泥稠。

津亭外,隔船吹笛,唤起眠鸥。

非但予愁渺渺,料那人,应自有、一襟愁。

霜栖露泊,容易吹白人头。

漠漠荻花胜雪,拟寻静岸略移舟。

留闲耳,听莺小院,听雨西楼。

拼音
qìng qīng cháo · · shān shù tān shēng
[ [ sòng cháo ] ] chóu yuǎn
shān shù tān shēng yuè shí yǐng hán jiāng kōng        dān qīng fēng fān héng dōng liú        xiǎo zǎi yún qīng zhào hén jiàn luò fēng chóu        jīn tíng wài chuán chuī huàn mián ōu        fēi dàn chóu miǎo miǎo liào rén yīng yǒu jīn chóu        shuāng róng chuī bái rén tóu        huā shèng xuě xún jìng àn luè zhōu        liú xián ěr tīng yīng xiǎo yuàn tīng 西 lóu       
庆清朝·山束滩声注音
  • qìng
    qīng
    cháo
    ·
    ·
    shān
    shù
    tān
    shēng
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    chóu
    yuǎn
  • shān
    shù
    tān
    shēng
    yuè
    shí
    yǐng
    hán
    jiāng
    kōng
    dān
    qīng
    fēng
    fān
    héng
    dōng
    liú
    xiǎo
    zǎi
    yún
    qīng
    zhào
    hén
    jiàn
    luò
    fēng
    chóu
    jīn
    tíng
    wài
    chuán
    chuī
    huàn
    mián
    ōu
    fēi
    dàn
    chóu
    miǎo
    miǎo
    liào
    rén
    yīng
    yǒu
    jīn
    chóu
    shuāng
    róng
    chuī
    bái
    rén
    tóu
    huā
    shèng
    xuě
    xún
    jìng
    àn
    luè
    zhōu
    liú
    xián
    ěr
    tīng
    yīng
    xiǎo
    yuàn
    tīng
    西
    lóu

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1