汪广洋(? ~1379)字朝宗,汉族,江苏高邮人,明朝洪武时期官员。明初著名诗人,字朝宗。流寓太平(今安徽当涂)。元末进士。通经能文,尤工诗,善隶书。元末农民大起义中,被朱元璋聘为元帅府令史、江南行省提控,受命参与常遇春军务。洪武元年(1368),命理山东行省。洪武二年参政陕西,三年召为中书省左丞。不久为杨宪所诬,徙海南。杨宪诛,召还,封忠勤伯。因屡献忠谋,为明太祖赏识,出为广东行省参政,十年后拜右丞相。十二年,因受胡惟庸毒死刘基案牵连,被诛。《明史》有其传。著有《风池吟稿》、《淮南汪广洋朝宗先生凤池吟稿》、《汪右丞集》。《明诗综》收其诗三十一首。明朝之中,可被称为丞相的只有李善长与汪广洋两人。(故终明之世,惟善长、广洋得称丞相)。明史中评断为:少师余阙,淹通经史,善篆隶,工为歌诗。为人宽和自守,与奸人同位而不能去,故及於祸。
《广陵怀旧》
分享数:8
朝代: 明朝 | 作者:汪广洋 | 类型:写风|写花|写马|写人|写桥|写云|

官柳阴阴锁汴桥,暖催晴绿上兰挠。

花迎后土依然在,人去东风不可招。

紫陌渐稀春试马,青楼殊绝夜吹箫。

回看烽火连云起,应使江淹叹寂寥。

拼音
guǎng 广 líng huái 怀 jiù
[ [ míng cháo ] ] wāng guǎng 广 yáng
guān liǔ yīn yīn suǒ biàn qiáo nuǎn cuī qíng 绿 shàng lán náo        huā yíng hòu rán zài rén dōng fēng zhāo        jiàn chūn shì qīng lóu shū jué chuī xiāo        huí kàn fēng huǒ lián yún yīng shǐ 使 jiāng yān tàn liáo       
广陵怀旧注音
  • guǎng
    广
    líng
    huái
    怀
    jiù
  • [
    [
    míng
    cháo
    ]
    ]
    wāng
    guǎng
    广
    yáng
  • guān
    liǔ
    yīn
    yīn
    suǒ
    biàn
    qiáo
    nuǎn
    cuī
    qíng
    绿
    shàng
    lán
    náo
    huā
    yíng
    hòu
    rán
    zài
    rén
    dōng
    fēng
    zhāo
    jiàn
    chūn
    shì
    qīng
    lóu
    shū
    jué
    chuī
    xiāo
    huí
    kàn
    fēng
    huǒ
    lián
    yún
    yīng
    shǐ
    使
    jiāng
    yān
    tàn
    liáo

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1