李廌(1059─1109)字方叔,号济南,华州(今陕西华县)人。少以文章谒苏轼,颇受赏识,为「苏门六君子」之一。后苏轼与范祖禹同荐于朝,未果,遂绝意仕进。谓颖为人物渊薮,始定居长社(今河南长葛东)。元祐求言,上《忠谏书》、《忠厚论》,并献《兵鉴》二万言论西事。大观三年卒,年五十一。《宋史》、《东都事略》有传。有文集《济南集》,近人自《永乐大典》辑出。《全宋词》录其词四首。
《封禅碑》
分享数:1
朝代: 宋朝 | 作者:李廌 | 类型:

魏公如管仲,封禅止文皇。

侈心晚犹在,厥妇故敢猖。

诬彼七十君,哀哉为民殃。

拼音
fēng chán bēi
[ [ sòng cháo ] ] zhì
wèi gōng guǎn zhòng fēng chán zhǐ wén huáng        chǐ xīn wǎn yóu zài jué gǎn chāng        shí jun1 āi zāi wéi mín yāng       
封禅碑注音
  • fēng
    chán
    bēi
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    zhì
  • wèi
    gōng
    guǎn
    zhòng
    fēng
    chán
    zhǐ
    wén
    huáng
    chǐ
    xīn
    wǎn
    yóu
    zài
    jué
    gǎn
    chāng
    shí
    jun1
    āi
    zāi
    wéi
    mín
    yāng

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1