陈造(1133年~1203年)字唐卿,高邮(今属江苏)人。生于宋高宗绍兴三年,孝宗淳熙二年(1175年)进士,以词赋闻名艺苑,撰《芹宫讲古》,阐明经义,人称“淮南夫子”。范成大见其诗文谓“使遇欧、苏,盛名当不在少游下。”尤袤、罗点得其骚词、杂著,爱之手不释卷。郑兴裔荐其“问学闳深,艺文优赡”。调太平州繁昌尉,改平江府教授,寻知明州定海县,通判房州权知州事。房州秩满,为浙西路安抚司参议,改淮南西路安抚司参议。自以转辗州县幕僚,无补於世,置江湖乃宜,遂自号江湖长翁。宁宗嘉泰三年卒,年七十一。
《书法蟹方后》
分享数:1
朝代: 宋朝 | 作者:陈造 | 类型:写风|写山|绝命|写酒|

放麑念号鸣,易牛怜觳觫。

仁心谁独无,天机或待触。

悠悠寄宇宙,往往狥口腹。

君子一饱适,庖事不到目。

宁知刀俎间,宛转无声哭。

空蜚与土穴,暴殄无遗育。

况此佳风味,世肯贷尔族。

炳炬擒爬沙,免介荐膏馥。

向来横戈怒,不救摇牙酷。

酱浴酒拍浮,方法忍抄录。

躁扰至绝命,耳闻痛在肉。

淡茹吾能事,晚食媚山蔌。

拼音
shū xiè fāng hòu
[ [ sòng cháo ] ] chén zào
fàng niàn hào míng niú lián        rén xīn shuí tiān huò dài chù        yōu yōu zhòu wǎng wǎng xùn kǒu        jun1 bǎo shì páo shì dào        níng zhī dāo jiān wǎn zhuǎn shēng        kōng fēi xué bào tiǎn        kuàng jiā fēng wèi shì kěn dài ěr        bǐng qín shā miǎn jiè jiàn gāo        xiàng lái héng jiù yáo        jiàng jiǔ pāi fāng rěn chāo        zào rǎo zhì jué mìng ěr wén tòng zài ròu        dàn néng shì wǎn shí mèi shān       
书法蟹方后注音
  • shū
    xiè
    fāng
    hòu
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    chén
    zào
  • fàng
    niàn
    hào
    míng
    niú
    lián
    rén
    xīn
    shuí
    tiān
    huò
    dài
    chù
    yōu
    yōu
    zhòu
    wǎng
    wǎng
    xùn
    kǒu
    jun1
    bǎo
    shì
    páo
    shì
    dào
    níng
    zhī
    dāo
    jiān
    wǎn
    zhuǎn
    shēng
    kōng
    fēi
    xué
    bào
    tiǎn
    kuàng
    jiā
    fēng
    wèi
    shì
    kěn
    dài
    ěr
    bǐng
    qín
    shā
    miǎn
    jiè
    jiàn
    gāo
    xiàng
    lái
    héng
    jiù
    yáo
    jiàng
    jiǔ
    pāi
    fāng
    rěn
    chāo
    zào
    rǎo
    zhì
    jué
    mìng
    ěr
    wén
    tòng
    zài
    ròu
    dàn
    néng
    shì
    wǎn
    shí
    mèi
    shān

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1