莱国忠愍公寇准(961-1023),字平仲。汉族,华州下邽(今陕西渭南)人。北宋政治家﹑诗人。太平兴国五年进士,授大理评事,知归州巴东、大名府成安县。累迁殿中丞、通判郓州。召试学士院,授右正言、直史馆,为三司度支推官,转盐铁判官。天禧元年,改山南东道节度使,再起为相(中书侍郎兼吏部尚书、同平章事、景灵宫使)。天圣元年 (1023) 九月,又贬寇准衡州司马,是时寇准病笃,诏至,抱病赴衡州(今衡阳)任,病故于竹榻之上,衡州团练副使李迪迎寇准尸灵厝于衡州(今衡阳市)岳屏山花药寺,妻子宋氏奏乞归葬故里。皇佑四年,诏翰林学士孙抃撰神道碑,帝为篆其首曰“旌忠”。寇准善诗能文,七绝尤有韵味,今传《寇忠愍诗集》三卷。

寇准其它作品精选

zuopinjingxuan

《书怀寄唐工部》
分享数:0
朝代: 宋朝 | 作者:寇准 | 类型:写风|

不才曾忝吾君选,紫殿科名志已酬。

孤立敢言逾素分,高吟深愧预清流。

西风独见江蓠暮,红叶还思苑树秋。

多谢明公知贱节,每贻清句缓牢愁。

拼音
shū huái 怀 táng gōng
[ [ sòng cháo ] ] kòu zhǔn
cái céng tiǎn jun1 xuǎn diàn 殿 míng zhì chóu        gǎn yán fèn gāo yín shēn kuì qīng liú        西 fēng jiàn jiāng hóng hái yuàn shù qiū        duō xiè míng gōng zhī jiàn jiē měi qīng huǎn láo chóu       
书怀寄唐工部注音
  • shū
    huái
    怀
    táng
    gōng
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    kòu
    zhǔn
  • cái
    céng
    tiǎn
    jun1
    xuǎn
    diàn
    殿
    míng
    zhì
    chóu
    gǎn
    yán
    fèn
    gāo
    yín
    shēn
    kuì
    qīng
    liú
    西
    fēng
    jiàn
    jiāng
    hóng
    hái
    yuàn
    shù
    qiū
    duō
    xiè
    míng
    gōng
    zhī
    jiàn
    jiē
    měi
    qīng
    huǎn
    láo
    chóu

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1