杨维桢(1296—1370)元末明初著名诗人、文学家、书画家和戏曲家。字廉夫,号铁崖、铁笛道人,又号铁心道人、铁冠道人、铁龙道人、梅花道人等,晚年自号老铁、抱遗老人、东维子,会稽(浙江诸暨)枫桥全堂人。与陆居仁、钱惟善合称为“元末三高士”。杨维祯的诗,最富特色的是他的古乐府诗,既婉丽动人,又雄迈自然,史称“铁崖体”,极为历代文人所推崇。有称其为“一代诗宗”、“标新领异”的,也有誉其“以横绝一世之才,乘其弊而力矫之”的,当代学者杨镰更称其为“元末江南诗坛泰斗”。有《东维子文集》、《铁崖先生古乐府》行世。

杨维桢其它作品精选

zuopinjingxuan

《乞墦词》
分享数:1
朝代: 元朝 | 作者:杨维桢 | 类型:写马|写人|

獬豸不击邪,化为兽中狐。

屈轶不指佞,化作蒿中刍。

黄金躯,高盖车,千夫百喏在一呼。

归来牛马惊里闾,低眉仰面承妻孥。

奉溲尝恶卑自奴,墦间比来奴不如。

君不见衡阳有客方诧妇,须髯似戟称人夫。

拼音
fān
[ [ yuán cháo ] ] yáng wéi zhēn
xiè zhì xié huà wéi shòu zhōng        zhǐ nìng huà zuò hāo zhōng chú        huáng jīn gāo gài chē qiān bǎi nuò zài        guī lái niú jīng méi yǎng miàn chéng        fèng sōu cháng è bēi fān jiān lái        jun1 jiàn héng yáng yǒu fāng chà rán chēng rén       
乞墦词注音
  • fān
  • [
    [
    yuán
    cháo
    ]
    ]
    yáng
    wéi
    zhēn
  • xiè
    zhì
    xié
    huà
    wéi
    shòu
    zhōng
    zhǐ
    nìng
    huà
    zuò
    hāo
    zhōng
    chú
    huáng
    jīn
    gāo
    gài
    chē
    qiān
    bǎi
    nuò
    zài
    guī
    lái
    niú
    jīng
    méi
    yǎng
    miàn
    chéng
    fèng
    sōu
    cháng
    è
    bēi
    fān
    jiān
    lái
    jun1
    jiàn
    héng
    yáng
    yǒu
    fāng
    chà
    rán
    chēng
    rén

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1