王义山(1214——1287),字元高,号稼村,宋初文学大家王禹偁的后裔。富州(今江西丰城)人。精《易》学,善词赋。宋末进士二十四年卒,年七十四。其诗学刘克庄,王士禛《池北偶谈》卷一八讥其为“下劣诗魔,恶道坌出”、“酸腐庸下”。《四库全书总目》谓其“诗文皆沿宋季单弱之习,绝少警策”(卷一六六)。著《稼村类稿》三十卷,有明正德刻本、万历刻本、《四库全书》本。《全宋诗》卷三三五二至三三五四录其诗三卷。文收入《全元文》。事迹见本集卷二九自作墓志铭、《元诗选》二集甲集。► 王义山的诗文(164篇)
《乐语·三》
分享数:2
朝代: 宋朝 | 作者:王义山 | 类型:写风|写花|写草|写酒|

端的长春春不老。

玉颊微红,酒晕精神好。

多谢天工相懊恼。

花间不问春迟早。

风外新篁摇翠葆。

长乐宫边,绿阴笼驰道。

此际称觞非草草。

绛仙亲下蓬莱岛。

拼音
· · sān
[ [ sòng cháo ] ] wáng shān
duān de zhǎng chūn chūn lǎo        jiá wēi hóng jiǔ yūn jīng shén hǎo        duō xiè tiān gōng xiàng ào nǎo        huā jiān wèn chūn chí zǎo        fēng wài xīn huáng yáo cuì bǎo        zhǎng gōng biān 绿 yīn lóng chí dào        chēng shāng fēi cǎo cǎo        jiàng xiān qīn xià péng lái dǎo       
乐语·三注音
  • ·
    ·
    sān
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    wáng
    shān
  • duān
    de
    zhǎng
    chūn
    chūn
    lǎo
    jiá
    wēi
    hóng
    jiǔ
    yūn
    jīng
    shén
    hǎo
    duō
    xiè
    tiān
    gōng
    xiàng
    ào
    nǎo
    huā
    jiān
    wèn
    chūn
    chí
    zǎo
    fēng
    wài
    xīn
    huáng
    yáo
    cuì
    bǎo
    zhǎng
    gōng
    biān
    绿
    yīn
    lóng
    chí
    dào
    chēng
    shāng
    fēi
    cǎo
    cǎo
    jiàng
    xiān
    qīn
    xià
    péng
    lái
    dǎo

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1