王义山(1214——1287),字元高,号稼村,宋初文学大家王禹偁的后裔。富州(今江西丰城)人。精《易》学,善词赋。宋末进士二十四年卒,年七十四。其诗学刘克庄,王士禛《池北偶谈》卷一八讥其为“下劣诗魔,恶道坌出”、“酸腐庸下”。《四库全书总目》谓其“诗文皆沿宋季单弱之习,绝少警策”(卷一六六)。著《稼村类稿》三十卷,有明正德刻本、万历刻本、《四库全书》本。《全宋诗》卷三三五二至三三五四录其诗三卷。文收入《全元文》。事迹见本集卷二九自作墓志铭、《元诗选》二集甲集。► 王义山的诗文(164篇)

王义山其它作品精选

zuopinjingxuan

《乐语·十七》
分享数:0
朝代: 宋朝 | 作者:王义山 | 类型:

犹是太真亲手植。

猩染鲜葩,岁岁如曾拭。

绛节青旌光耀日。

分明是个神仙匹。

引领金扉红的的。

下有仙妃,纤手轻轻摘。

为道朱颜常似得。

今朝摘取呈慈极。

拼音
· · shí
[ [ sòng cháo ] ] wáng shān
yóu shì tài zhēn qīn shǒu zhí        xīng rǎn xiān suì suì céng shì        jiàng jiē qīng jīng guāng yào 耀        fèn míng shì shén xiān        yǐn lǐng jīn fēi hóng de de        xià yǒu xiān fēi xiān shǒu qīng qīng zhāi        wéi dào zhū yán cháng        jīn cháo zhāi chéng       
乐语·十七注音
  • ·
    ·
    shí
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    wáng
    shān
  • yóu
    shì
    tài
    zhēn
    qīn
    shǒu
    zhí
    xīng
    rǎn
    xiān
    suì
    suì
    céng
    shì
    jiàng
    jiē
    qīng
    jīng
    guāng
    yào
    耀
    fèn
    míng
    shì
    shén
    xiān
    yǐn
    lǐng
    jīn
    fēi
    hóng
    de
    de
    xià
    yǒu
    xiān
    fēi
    xiān
    shǒu
    qīng
    qīng
    zhāi
    wéi
    dào
    zhū
    yán
    cháng
    jīn
    cháo
    zhāi
    chéng

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1