王义山(1214——1287),字元高,号稼村,宋初文学大家王禹偁的后裔。富州(今江西丰城)人。精《易》学,善词赋。宋末进士二十四年卒,年七十四。其诗学刘克庄,王士禛《池北偶谈》卷一八讥其为“下劣诗魔,恶道坌出”、“酸腐庸下”。《四库全书总目》谓其“诗文皆沿宋季单弱之习,绝少警策”(卷一六六)。著《稼村类稿》三十卷,有明正德刻本、万历刻本、《四库全书》本。《全宋诗》卷三三五二至三三五四录其诗三卷。文收入《全元文》。事迹见本集卷二九自作墓志铭、《元诗选》二集甲集。► 王义山的诗文(164篇)
《乐语》
分享数:1
朝代: 宋朝 | 作者:王义山 | 类型:写风|写云|

金阙深深,正夏日初长禁柳青。

祥烟纷簇,红云一朵,飞度彤庭。

千妃随步处,觉薰风、微拂觚棱。

天颜喜,向东朝长乐,献九霞觥。

分明。

西崑王母,来从光碧驾飞軿。

为言今日,金仙新浴,共庆长生。

捧桃上寿,天一笑、赐宴蓬瀛。

沸欢声。

道明朝前殿,又祝椿龄。

拼音
[ [ sòng cháo ] ] wáng shān
jīn què shēn shēn zhèng xià chū zhǎng jìn liǔ qīng        xiáng yān fēn hóng yún duǒ fēi tóng tíng        qiān fēi suí chù jiào xūn fēng wēi léng        tiān yán xiàng dōng cháo zhǎng xiàn jiǔ xiá gōng        fèn míng        西 kūn wáng lái cóng guāng jià fēi pēng 軿        wéi yán jīn jīn xiān xīn gòng qìng zhǎng shēng        pěng táo shàng shòu 寿 tiān xiào yàn péng yíng        fèi huān shēng        dào míng cháo qián diàn 殿 yòu zhù chūn 椿 líng       
乐语注音
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    wáng
    shān
  • jīn
    què
    shēn
    shēn
    zhèng
    xià
    chū
    zhǎng
    jìn
    liǔ
    qīng
    xiáng
    yān
    fēn
    hóng
    yún
    duǒ
    fēi
    tóng
    tíng
    qiān
    fēi
    suí
    chù
    jiào
    xūn
    fēng
    wēi
    léng
    tiān
    yán
    xiàng
    dōng
    cháo
    zhǎng
    xiàn
    jiǔ
    xiá
    gōng
    fèn
    míng
    西
    kūn
    wáng
    lái
    cóng
    guāng
    jià
    fēi
    pēng
    軿
    wéi
    yán
    jīn
    jīn
    xiān
    xīn
    gòng
    qìng
    zhǎng
    shēng
    pěng
    táo
    shàng
    shòu
    寿
    tiān
    xiào
    yàn
    péng
    yíng
    fèi
    huān
    shēng
    dào
    míng
    cháo
    qián
    diàn
    殿
    yòu
    zhù
    chūn
    椿
    líng

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1