「程垓」字正伯,眉山(今属四川)人。苏轼中表程之才(字正辅)之孙。淳熙十三年(1186)游临安,陆游为其所藏山谷帖作跋,未几归蜀。撰有帝王君臣论及时务利害策五十篇。绍熙三年(1192),已五十许,杨万里荐以应贤良方正科。绍熙五年(1194)乡人王称序其词,谓“程正伯以诗词名,乡之人所知也。余顷岁游都下,数见朝士,往往亦称道正伯佳句”。冯煦《蒿庵论词》:“程正伯凄婉绵丽,与草窗所录《绝妙好词》家法相近。”有《书舟词》(一作《书舟雅词》)一卷。
《乌夜啼·杨柳拖烟漠漠》
分享数:1
朝代: 宋朝 | 作者:程垓 | 类型:写风|写花|写人|梨花|杨柳|

杨柳拖烟漠漠,梨花浸月溶溶。

吹香院落春还尽,憔悴立东风。

只道芳时易见,谁知密约难通。

芳园绕遍无人问,独自拾残红。

拼音
· · yáng liǔ tuō yān
[ [ sòng cháo ] ] chéng gāi
yáng liǔ tuō yān huā jìn yuè róng róng        chuī xiāng yuàn luò chūn hái jìn qiáo cuì dōng fēng        zhī dào fāng shí jiàn shuí zhī yuē nán tōng        fāng yuán rào biàn rén wèn shí cán hóng       
乌夜啼·杨柳拖烟漠漠注音
  • ·
    ·
    yáng
    liǔ
    tuō
    yān
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    chéng
    gāi
  • yáng
    liǔ
    tuō
    yān
    huā
    jìn
    yuè
    róng
    róng
    chuī
    xiāng
    yuàn
    luò
    chūn
    hái
    jìn
    qiáo
    cuì
    dōng
    fēng
    zhī
    dào
    fāng
    shí
    jiàn
    shuí
    zhī
    yuē
    nán
    tōng
    fāng
    yuán
    rào
    biàn
    rén
    wèn
    shí
    cán
    hóng

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1