刘因(1249~1293) 元代著名理学家、诗人。字梦吉,号静修。初名骃,字梦骥。雄州容城(今河北容城县)人。3 岁识字,6岁能诗,10岁能文,落笔惊人。年刚20,才华出众,性不苟合。家贫教授生徒,皆有成就。因爱诸葛亮“静以修身”之语,题所居为“静修”。元世祖至元十九年(1282)应召入朝,为承德郎、右赞善大夫。不久借口母病辞官归。母死后居丧在家。至元二十八年,忽必烈再度遣使召刘因为官,他以疾辞。死后追赠翰林学士、资政大夫、上护军、追封“容城郡公”,谥“文靖”。明朝,县官乡绅为刘因建祠堂。
《临江仙 贺廉侯举次儿子》
分享数:1
朝代: 元朝 | 作者:刘因 | 类型:写马|读书|

四海荆州吾所爱,虎贲谁似中郎。

小孙今拟唤甘棠。

添官前有例,簪笏看堆床。

明日乃公归旧隐,后园乔木苍苍。

青衫竹马雁成行。

当年廉孟子,应有读书堂。

拼音
lín jiāng xiān lián hóu ér
[ [ yuán cháo ] ] liú yīn
hǎi jīng zhōu suǒ ài bēn shuí zhōng láng        xiǎo sūn jīn huàn gān táng        tiān guān qián yǒu zān kàn duī chuáng        míng nǎi gōng guī jiù yǐn hòu yuán qiáo cāng cāng        qīng shān zhú yàn chéng háng        dāng nián lián mèng yīng yǒu shū táng       
临江仙 贺廉侯举次儿子注音
  • lín
    jiāng
    xiān
     
    lián
    hóu
    ér
  • [
    [
    yuán
    cháo
    ]
    ]
    liú
    yīn
  • hǎi
    jīng
    zhōu
    suǒ
    ài
    bēn
    shuí
    zhōng
    láng
    xiǎo
    sūn
    jīn
    huàn
    gān
    táng
    tiān
    guān
    qián
    yǒu
    zān
    kàn
    duī
    chuáng
    míng
    nǎi
    gōng
    guī
    jiù
    yǐn
    hòu
    yuán
    qiáo
    cāng
    cāng
    qīng
    shān
    zhú
    yàn
    chéng
    háng
    dāng
    nián
    lián
    mèng
    yīng
    yǒu
    shū
    táng

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1