徐瑞(1255~1325),字山玉,号松巢,江西鄱阳人。南宋度宗咸淳间应进士举,不第。祖父云岩、叔祖东绿皆善诗,叔父洁山居士,弟可玉、宗玉,从弟楚玉、兰玉皆有文才,次第任散官。所著则《松巢漫稿》,卒年七十一。吴存挽之曰:“善人已矣,空留千百年番水之名;后世知之,当在数十卷松巢之稿!”其见重于当时如此。后许竹南《有怀》诗云:“江北江南老弟昆,三生文会几评论。蚤知倾盖头俱白,悔不连床话共温。洲没草枯芳士歇,巢倾鹤去故枝存。至今惟有湾头月,照我溪南水竹
《除夜器仲孙概》
分享数:1
朝代: 宋朝 | 作者:徐瑞 | 类型:凄凉|

我老那堪哭,吞声泪一襟。

应门差慰眼,伏枕独伤心。

白壁归黄壤,孤坟寄古林。

凄凉重泣痛,临绝有遗音。

拼音
chú zhòng sūn gài
[ [ sòng cháo ] ] ruì
lǎo kān tūn shēng lèi jīn        yīng mén chà wèi yǎn zhěn shāng xīn        bái guī huáng rǎng fén lín        liáng zhòng tòng lín jué yǒu yīn       
除夜器仲孙概注音
  • chú
    zhòng
    sūn
    gài
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    ruì
  • lǎo
    kān
    tūn
    shēng
    lèi
    jīn
    yīng
    mén
    chà
    wèi
    yǎn
    zhěn
    shāng
    xīn
    bái
    guī
    huáng
    rǎng
    fén
    lín
    liáng
    zhòng
    tòng
    lín
    jué
    yǒu
    yīn

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1