汪元量(1241~1317年后)南宋末诗人、词人、宫廷琴师。字大有,号水云,亦自号水云子、楚狂、江南倦客,钱塘(今浙江杭州)人。琳第三子。度宗时以善琴供奉宫掖。恭宗德祐二年(1276)临安陷,随三宫入燕。尝谒文天祥于狱中。元世祖至元二十五年(1288)出家为道士,获南归,次年抵钱塘。后往来江西、湖北、四川等地,终老湖山。诗多纪国亡前后事,时人比之杜甫,有“诗史”之目,有《水云集》、《湖山类稿》。

汪元量其它作品精选

zuopinjingxuan

《阿房宫故基》
分享数:1
朝代: 宋朝 | 作者:汪元量 | 类型:写雨|写风|写山|写人|歌女|长城|写鱼|

祖龙筑长城,雄关百二所。

阿房高接天,六国收歌女。

跨海觅仙方,蓬莱眇何许。

欲为不死人,万代秦宫主。

风吹鲍鱼腥,兹事竟虚语。

乾坤反掌间,山河泪如雨。

谁怜素车儿,奉玺纳季父。

楚人斩关来,一炬成焦土。

空余此余基,千秋泣禾黍。

拼音
ā fáng gōng
[ [ sòng cháo ] ] wāng yuán liàng
lóng zhù zhǎng chéng xióng guān bǎi èr suǒ        ā fáng gāo jiē tiān liù guó shōu        kuà hǎi xiān fāng péng lái miǎo        wéi rén wàn dài qín gōng zhǔ        fēng chuī bào xīng shì jìng        qián kūn fǎn zhǎng jiān shān lèi        shuí lián chē ér fèng        chǔ rén zhǎn guān lái chéng jiāo        kōng qiān qiū shǔ       
阿房宫故基注音
  • ā
    fáng
    gōng
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    wāng
    yuán
    liàng
  • lóng
    zhù
    zhǎng
    chéng
    xióng
    guān
    bǎi
    èr
    suǒ
    ā
    fáng
    gāo
    jiē
    tiān
    liù
    guó
    shōu
    kuà
    hǎi
    xiān
    fāng
    péng
    lái
    miǎo
    wéi
    rén
    wàn
    dài
    qín
    gōng
    zhǔ
    fēng
    chuī
    bào
    xīng
    shì
    jìng
    qián
    kūn
    fǎn
    zhǎng
    jiān
    shān
    lèi
    shuí
    lián
    chē
    ér
    fèng
    chǔ
    rén
    zhǎn
    guān
    lái
    chéng
    jiāo
    kōng
    qiān
    qiū
    shǔ

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1