杨维桢(1296—1370)元末明初著名诗人、文学家、书画家和戏曲家。字廉夫,号铁崖、铁笛道人,又号铁心道人、铁冠道人、铁龙道人、梅花道人等,晚年自号老铁、抱遗老人、东维子,会稽(浙江诸暨)枫桥全堂人。与陆居仁、钱惟善合称为“元末三高士”。杨维祯的诗,最富特色的是他的古乐府诗,既婉丽动人,又雄迈自然,史称“铁崖体”,极为历代文人所推崇。有称其为“一代诗宗”、“标新领异”的,也有誉其“以横绝一世之才,乘其弊而力矫之”的,当代学者杨镰更称其为“元末江南诗坛泰斗”。有《东维子文集》、《铁崖先生古乐府》行世。
《采菱曲》
分享数:2
朝代: 元朝 | 作者:杨维桢 | 类型:写风|写花|荷花|

若下清塘好,清塘胜若耶。

鸳鸯飞镜浦,鸳鸯睡银沙。

两桨夹螳臂,双榔交犬牙。

照波还自惜,艳色似荷花。

袖惹红萍湿,裙牵翠蔓斜。

大堤东过客,背面在兼葭。

日落红风起,清歌杂笑哇。

拼音
cǎi líng
[ [ yuán cháo ] ] yáng wéi zhēn
ruò xià qīng táng hǎo qīng táng shèng ruò        yuān yāng fēi jìng yuān yāng shuì yín shā        liǎng jiǎng jiá táng shuāng láng jiāo quǎn        zhào hái yàn huā        xiù hóng píng shī 湿 qún qiān cuì màn xié        dōng guò bèi miàn zài jiān jiā        luò hóng fēng qīng xiào wa       
采菱曲注音
  • cǎi
    líng
  • [
    [
    yuán
    cháo
    ]
    ]
    yáng
    wéi
    zhēn
  • ruò
    xià
    qīng
    táng
    hǎo
    qīng
    táng
    shèng
    ruò
    yuān
    yāng
    fēi
    jìng
    yuān
    yāng
    shuì
    yín
    shā
    liǎng
    jiǎng
    jiá
    táng
    shuāng
    láng
    jiāo
    quǎn
    zhào
    hái
    yàn
    huā
    xiù
    hóng
    píng
    shī
    湿
    qún
    qiān
    cuì
    màn
    xié
    dōng
    guò
    bèi
    miàn
    zài
    jiān
    jiā
    luò
    hóng
    fēng
    qīng
    xiào
    wa

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1