徐铉(916年—991年)南唐,北宋初年文学家、书法家。字鼎臣,广陵(今江苏扬州)人。历官五代吴校书郎、南唐知制诰、翰林学士、吏部尚书,后随李煜归宋,官至散骑常侍,世称徐骑省。淳化初因事贬静难军行军司马。曾受诏与句中正等校定《说文解字》。工于书,好李斯小篆。与弟徐锴有文名,号称“二徐”;又与韩熙载齐名,江东谓之“韩徐”。
《避难东归依韵和黄秀才见寄》
分享数: 1
朝代:唐朝 | 作者:徐铉 | 类型:写人|

慼慼逢人问所之,东流相送向京畿。

自甘逐客纫兰佩,不料平民著战衣。

树带荒村春冷落,江澄霁色雾霏微。

时危道丧无才术,空手徘徊不忍归。

拼音
nán dōng guī yùn huáng xiù cái jiàn
[ [ táng cháo ] ] xuàn
féng rén wèn suǒ zhī dōng liú xiàng sòng xiàng jīng        gān zhú rèn lán pèi liào píng mín zhe zhàn        shù dài huāng cūn chūn lěng luò jiāng chéng fēi wēi        shí wēi dào sàng cái shù kōng shǒu pái huái rěn guī       
避难东归依韵和黄秀才见寄注音
  • nán
    dōng
    guī
    yùn
    huáng
    xiù
    cái
    jiàn
  • [
    [
    táng
    cháo
    ]
    ]
    xuàn
  • féng
    rén
    wèn
    suǒ
    zhī
    dōng
    liú
    xiàng
    sòng
    xiàng
    jīng
    gān
    zhú
    rèn
    lán
    pèi
    liào
    píng
    mín
    zhe
    zhàn
    shù
    dài
    huāng
    cūn
    chūn
    lěng
    luò
    jiāng
    chéng
    fēi
    wēi
    shí
    wēi
    dào
    sàng
    cái
    shù
    kōng
    shǒu
    pái
    huái
    rěn
    guī