王迈(1184~1248) ,南宋诗人。字实之,一作贯之。自号臞轩居士。今福建仙游县园庄镇(旧称慈孝里)人。嘉定十年(1217)进士,经历南外睦宗院教授、漳州通判等职。为人刚直敢言,刘克庄曾以"策好人争诵,名高士责全"诗句相赠。后来他由于应诏直言,被台官弹劾而降职。淳□中,主持邵武军事务,死后追封为司农少卿。  宁宗嘉定十年(1217),迈入京应试,擢吴潜榜进士甲科第四人,授潭州观察推官,廉谨靖恭,以爱人为主,诚信不欺,抚民以仁。

王迈其它作品精选

zuopinjingxuan

《跋大庾令赵宗华时棣藏诸公帖》
分享数: 2
朝代:宋朝 | 作者:王迈 | 类型:写人|凄凉|

数帖凡经几世藏,字漫黑暗欠装潢。

熟贤执否人千载,遗臭遗芳纸半张。

愤世疾邪成怒骂,怀忠爱直转凄凉。

吾曹留面要相见,莫使人能议短长。

拼音
lìng zhào zōng huá shí cáng zhū gōng tiē
[ [ sòng cháo ] ] wáng mài
shù tiē fán jīng shì cáng màn hēi àn qiàn zhuāng huáng        shú xián zhí fǒu rén qiān zǎi chòu fāng zhǐ bàn zhāng        fèn shì xié chéng huái 怀 zhōng ài zhí zhuǎn liáng        cáo liú miàn yào xiàng jiàn shǐ 使 rén néng duǎn zhǎng       
跋大庾令赵宗华时棣藏诸公帖注音
  • lìng
    zhào
    zōng
    huá
    shí
    cáng
    zhū
    gōng
    tiē
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    wáng
    mài
  • shù
    tiē
    fán
    jīng
    shì
    cáng
    màn
    hēi
    àn
    qiàn
    zhuāng
    huáng
    shú
    xián
    zhí
    fǒu
    rén
    qiān
    zǎi
    chòu
    fāng
    zhǐ
    bàn
    zhāng
    fèn
    shì
    xié
    chéng
    huái
    怀
    zhōng
    ài
    zhí
    zhuǎn
    liáng
    cáo
    liú
    miàn
    yào
    xiàng
    jiàn
    shǐ
    使
    rén
    néng
    duǎn
    zhǎng