(1236—?)台州宁海人,字舜侯,一字景薛。理宗宝祐四年进士。仕终承直郎。尝以文见吴子良,子良称其异禀灵识,如汉之贾谊。后以文学名。宋亡不仕,避地奉化,与戴表元友善,表元之学,得力于岳祥为多。尝读书于阆风台,人称阆风先生。著述统名《阆风集》。► 舒岳祥的诗文(840篇)
《白发》
分享数: 0
朝代:宋朝 | 作者:舒岳祥 | 类型:松树|

新发从渠白,旧颜疑我非。

莫嫌冠易堕,且喜虱无依。

镜里星星出,梳来日日稀。

长惭老松树,翠鬣沐烟霏。

拼音
bái
[ [ sòng cháo ] ] shū yuè xiáng
xīn cóng bái jiù yán fēi        xián guàn duò qiě shī        jìng xīng xīng chū shū lái        zhǎng cán lǎo sōng shù cuì liè yān fēi       
白发注音
  • bái
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    shū
    yuè
    xiáng
  • xīn
    cóng
    bái
    jiù
    yán
    fēi
    xián
    guàn
    duò
    qiě
    shī
    jìng
    xīng
    xīng
    chū
    shū
    lái
    zhǎng
    cán
    lǎo
    sōng
    shù
    cuì
    liè
    yān
    fēi