陈造(1133年~1203年)字唐卿,高邮(今属江苏)人。生于宋高宗绍兴三年,孝宗淳熙二年(1175年)进士,以词赋闻名艺苑,撰《芹宫讲古》,阐明经义,人称“淮南夫子”。范成大见其诗文谓“使遇欧、苏,盛名当不在少游下。”尤袤、罗点得其骚词、杂著,爱之手不释卷。郑兴裔荐其“问学闳深,艺文优赡”。调太平州繁昌尉,改平江府教授,寻知明州定海县,通判房州权知州事。房州秩满,为浙西路安抚司参议,改淮南西路安抚司参议。自以转辗州县幕僚,无补於世,置江湖乃宜,遂自号江湖长翁。宁宗嘉泰三年卒,年七十一。

陈造其它作品精选

zuopinjingxuan

《病起四诗·四论报》
分享数: 0
朝代:宋朝 | 作者:陈造 | 类型:

我本扶犂手,为儒父史意。

全家饱官廪,发肤尽君赐。

一念三稽首,报答迄未议。

向来挹前修,谓可跬步至。

即今频频食,空负堂堂志。

尚当桑榆收,未可弁髦弃。

柰何不自爱,生理冒所忌。

致君荣吾亲,环省已不冀。

余年犹视息,旧学有造诣。

其次在立言,揆予敢辟是。

於世粗有益,就死可无愧。

噬将金玉女,凛凛戒失坠。

拼音
bìng shī · · lùn bào
[ [ sòng cháo ] ] chén zào
běn shǒu wéi shǐ        quán jiā bǎo guān lǐn jìn jun1        niàn sān shǒu bào wèi        xiàng lái qián xiū wèi kuǐ zhì        jīn pín pín shí kōng táng táng zhì        shàng dāng sāng shōu wèi biàn máo        nài ài shēng mào suǒ        zhì jun1 róng qīn huán shěng        nián yóu shì jiù xué yǒu zào        zài yán kuí gǎn shì        shì yǒu jiù kuì        shì jiāng jīn lǐn lǐn jiè shī zhuì       
病起四诗·四论报注音
  • bìng
    shī
    ·
    ·
    lùn
    bào
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    chén
    zào
  • běn
    shǒu
    wéi
    shǐ
    quán
    jiā
    bǎo
    guān
    lǐn
    jìn
    jun1
    niàn
    sān
    shǒu
    bào
    wèi
    xiàng
    lái
    qián
    xiū
    wèi
    kuǐ
    zhì
    jīn
    pín
    pín
    shí
    kōng
    táng
    táng
    zhì
    shàng
    dāng
    sāng
    shōu
    wèi
    biàn
    máo
    nài
    ài
    shēng
    mào
    suǒ
    zhì
    jun1
    róng
    qīn
    huán
    shěng
    nián
    yóu
    shì
    jiù
    xué
    yǒu
    zào
    zài
    yán
    kuí
    gǎn
    shì
    shì
    yǒu
    jiù
    kuì
    shì
    jiāng
    jīn
    lǐn
    lǐn
    jiè
    shī
    zhuì