陈造(1133年~1203年)字唐卿,高邮(今属江苏)人。生于宋高宗绍兴三年,孝宗淳熙二年(1175年)进士,以词赋闻名艺苑,撰《芹宫讲古》,阐明经义,人称“淮南夫子”。范成大见其诗文谓“使遇欧、苏,盛名当不在少游下。”尤袤、罗点得其骚词、杂著,爱之手不释卷。郑兴裔荐其“问学闳深,艺文优赡”。调太平州繁昌尉,改平江府教授,寻知明州定海县,通判房州权知州事。房州秩满,为浙西路安抚司参议,改淮南西路安抚司参议。自以转辗州县幕僚,无补於世,置江湖乃宜,遂自号江湖长翁。宁宗嘉泰三年卒,年七十一。
《病起四诗·一节食》
分享数:10
朝代: 宋朝 | 作者:陈造 | 类型:写山|写水|写人|

医经戒多食,书恶殄天物。

细茹取微足,卫生此其档。

是铭当匕箸,况我已衰疾。

胡为冒所戒,一卧复十日。

恙疴不虚生,一一自口实。

大嚼健武事,欲强蒲柳质。

行年逾知命,备历世纤悉。

山肤与水豢,尝味几十七。

婪酣复不已,颐正昧终吉。

昔人议四凶,饕餮乃其一。

不见辟谷翁,曾是汉良弼。

拼音
bìng shī · · jiē shí
[ [ sòng cháo ] ] chén zào
jīng jiè duō shí shū è tiǎn tiān        wēi wèi shēng dàng        shì míng dāng zhù kuàng shuāi        wéi mào suǒ jiè shí        yàng shēng kǒu shí        jiáo jiàn shì qiáng liǔ zhì        háng nián zhī mìng bèi shì xiān        shān shuǐ huàn cháng wèi shí        lán hān zhèng mèi zhōng        rén xiōng tāo tiè nǎi        jiàn wēng céng shì hàn liáng       
病起四诗·一节食注音
  • bìng
    shī
    ·
    ·
    jiē
    shí
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    chén
    zào
  • jīng
    jiè
    duō
    shí
    shū
    è
    tiǎn
    tiān
    wēi
    wèi
    shēng
    dàng
    shì
    míng
    dāng
    zhù
    kuàng
    shuāi
    wéi
    mào
    suǒ
    jiè
    shí
    yàng
    shēng
    kǒu
    shí
    jiáo
    jiàn
    shì
    qiáng
    liǔ
    zhì
    háng
    nián
    zhī
    mìng
    bèi
    shì
    xiān
    shān
    shuǐ
    huàn
    cháng
    wèi
    shí
    lán
    hān
    zhèng
    mèi
    zhōng
    rén
    xiōng
    tāo
    tiè
    nǎi
    jiàn
    wēng
    céng
    shì
    hàn
    liáng

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1