陆容(1436—1497),字文量,号式斋,南直隶苏州府太仓(今属江苏)人。生于明英宗正统元年,卒于孝宗弘治九年,年五十九岁。性至孝,嗜书籍,与张泰、陆釴齐名,时号“娄东三凤”。诗才不及泰、釴,而博学过之。成化二年(1466)进士,授南京主事,进兵部职方郎中。西番进狮子,请大臣往迎,容谏止之。迁浙江右参政,所至有绩。后以忤权贵罢归,卒。生平尤喜聚书和藏书,根据其藏书编次有《式斋藏书目录》。祝允明作有《甘泉陆氏藏书目序》,称他才高多识、雅德硕学,购书多异本。钱谦益称他“好学,居官手不释卷,家藏数万卷,皆手自雠勘”。病故后,其子陆伸,字安甫,汇列其书目,并以新得者,再总为经、史、子、集,合为若干卷。著有《世摘...
《病中无寐用陆放翁韵》
分享数:1
朝代: 明朝 | 作者:陆容 | 类型:写雨|写风|

愁来失却睡瞢腾,坐此萧条昔未曾。

倾耳有声疑堕叶,委心无物似枯僧。

风回别院闻鸡唱,尘落空梁见鼠登。

数尽残更谁是伴,半窗寒雨一檠灯。

拼音
bìng zhōng mèi yòng fàng wēng yùn
[ [ míng cháo ] ] róng
chóu lái shī què shuì méng téng zuò xiāo tiáo wèi céng        qīng ěr yǒu shēng duò wěi xīn sēng        fēng huí bié yuàn wén chàng chén luò kōng liáng jiàn shǔ dēng        shù jìn cán gèng shuí shì bàn bàn chuāng hán qíng dēng       
病中无寐用陆放翁韵注音
  • bìng
    zhōng
    mèi
    yòng
    fàng
    wēng
    yùn
  • [
    [
    míng
    cháo
    ]
    ]
    róng
  • chóu
    lái
    shī
    què
    shuì
    méng
    téng
    zuò
    xiāo
    tiáo
    wèi
    céng
    qīng
    ěr
    yǒu
    shēng
    duò
    wěi
    xīn
    sēng
    fēng
    huí
    bié
    yuàn
    wén
    chàng
    chén
    luò
    kōng
    liáng
    jiàn
    shǔ
    dēng
    shù
    jìn
    cán
    gèng
    shuí
    shì
    bàn
    bàn
    chuāng
    hán
    qíng
    dēng

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1