陈造(1133年~1203年)字唐卿,高邮(今属江苏)人。生于宋高宗绍兴三年,孝宗淳熙二年(1175年)进士,以词赋闻名艺苑,撰《芹宫讲古》,阐明经义,人称“淮南夫子”。范成大见其诗文谓“使遇欧、苏,盛名当不在少游下。”尤袤、罗点得其骚词、杂著,爱之手不释卷。郑兴裔荐其“问学闳深,艺文优赡”。调太平州繁昌尉,改平江府教授,寻知明州定海县,通判房州权知州事。房州秩满,为浙西路安抚司参议,改淮南西路安抚司参议。自以转辗州县幕僚,无补於世,置江湖乃宜,遂自号江湖长翁。宁宗嘉泰三年卒,年七十一。
《爱笋》
分享数:1
朝代: 宋朝 | 作者:陈造 | 类型:写风|写花|写人|少年|

犀非犀,玉非玉,拂拂轻霜浮脆绿。

披箨含梢欲成竹,娟娟褭褭森可束。

稀间只称佳月照,劲处差耐清风触。

少忍充庖得补林,主人为目不为腹。

论材似也子胜人,终竟鼻祖与膏馥。

官闲尽日据胡床,乐与此君同避俗。

冷笑京华痴少年,枉费千金买花木。

拼音
ài sǔn
[ [ sòng cháo ] ] chén zào
fēi fēi qīng shuāng cuì 绿        tuò hán shāo chéng zhú juān juān niǎo niǎo sēn shù        jiān zhī chēng jiā yuè zhào jìn chù chà nài qīng fēng chù        shǎo rěn chōng páo lín zhǔ rén wéi wéi        lùn cái shèng rén zhōng jìng gāo        guān xián jìn chuáng jun1 tóng        lěng xiào jīng huá chī shǎo nián wǎng fèi qiān jīn mǎi huā       
爱笋注音
  • ài
    sǔn
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    chén
    zào
  • fēi
    fēi
    qīng
    shuāng
    cuì
    绿
    tuò
    hán
    shāo
    chéng
    zhú
    juān
    juān
    niǎo
    niǎo
    sēn
    shù
    jiān
    zhī
    chēng
    jiā
    yuè
    zhào
    jìn
    chù
    chà
    nài
    qīng
    fēng
    chù
    shǎo
    rěn
    chōng
    páo
    lín
    zhǔ
    rén
    wéi
    wéi
    lùn
    cái
    shèng
    rén
    zhōng
    jìng
    gāo
    guān
    xián
    jìn
    chuáng
    jun1
    tóng
    lěng
    xiào
    jīng
    huá
    chī
    shǎo
    nián
    wǎng
    fèi
    qiān
    jīn
    mǎi
    huā

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1