叶适(1150年5月26日—1223年2月21日),字正则,号水心居士,温州永嘉(今浙江温州)人,南宋著名思想家、文学家、政论家,世称水心先生。淳熙五年(1178年),叶适中进士第二名(榜眼)。历仕孝宗、光宗、宁宗三朝,历官平江府观察推官、太学博士、尚书左选郎、国子司业、知泉州、兵部侍郎等职,曾参与策划“绍熙内禅”。叶适对外力主抗金,反对和议。韩侂胄谋划北伐时,叶适提出异议,韩侂胄不听,改授叶适为权工部侍郎、权吏部侍郎,兼直学士院。叶适不肯草诏。其后又建议防江,但韩侂胄仍不采纳。开禧北伐失败后,叶适出宝谟阁待制职、知建康府兼沿江制置使、节制江北诸州,因军政措置得宜,曾屡挫敌军锋锐。金兵退后,进宝文阁待制,兼江淮...
《次韵韩仲止》
分享数:1
朝代: 宋朝 | 作者:叶适 | 类型:写风|

塞户低眠畏北风,诗来唤起自江东。

林迷久已随牲鹿,磐止何曾有渐鸿。

常日锥刀希楚富,千年向椠讳丘穷。

莫将新意翻棋局,一等成亏付国工。

拼音
yùn hán zhòng zhǐ
[ [ sòng cháo ] ] shì
sāi mián wèi běi fēng shī lái huàn jiāng dōng        lín jiǔ suí shēng 鹿 pán zhǐ céng yǒu jiàn hóng 鸿        cháng zhuī dāo chǔ qiān nián xiàng qiàn huì qiū qióng        jiāng xīn fān děng chéng kuī guó gōng       
次韵韩仲止注音
  • yùn
    hán
    zhòng
    zhǐ
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    shì
  • sāi
    mián
    wèi
    běi
    fēng
    shī
    lái
    huàn
    jiāng
    dōng
    lín
    jiǔ
    suí
    shēng
    鹿
    pán
    zhǐ
    céng
    yǒu
    jiàn
    hóng
    鸿
    cháng
    zhuī
    dāo
    chǔ
    qiān
    nián
    xiàng
    qiàn
    huì
    qiū
    qióng
    jiāng
    xīn
    fān
    děng
    chéng
    kuī
    guó
    gōng

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1