魏了翁(1178年—1237年) ,字华父,号鹤山,邛州蒲江(今属四川)人。南宋著名理学家、思想家、大臣。庆元五年(1199年)进士,授签书剑南西川节度判官。历任国子正、武学博士、试学士院,以阻开边之议忤韩侂胄,改秘书省正字,出知嘉定府。史弥远当国,力辞召命。起知汉州、眉州。嘉定四年(1211年),擢潼川路提点刑狱,历知遂宁、泸州、潼川府。嘉定十五年(1222年),召为兵部郎中,累迁秘书监、起居舍人。宝庆元年(1225年),遭诬陷后黜至靖州居住。绍定五年(1232年),起为潼川路安抚使、知泸州。端平元年(1234年),召权礼部尚书兼直学士院,以端明殿学士、同签书枢密院事之职督视江淮京湖军马。嘉熙元年(1237年)卒,年六十,赠太...
《次韵樊武仲致政见贻》
分享数:1
朝代: 宋朝 | 作者:魏了翁 | 类型:写雨|写风|写山|写水|写云|

风引征衣堕古诚,手披榛棘上前京。

侍郎山下寻仙李,柱史亭前记老程。

蜑雨蛮风鸢外落,洞云溪月雁边明。

惊心忽忽未全稳,似听於菟谷啸声。

樊子诗来贺我迁,潮黄风节敢云班。

长教下令流於水,岂原高名重若山。

霜过转悉天宇净,夜寒空载月明还。

须知不遇非余欲,千载知言有辨奸。

拼音
yùn fán zhòng zhì zhèng jiàn
[ [ sòng cháo ] ] wèi le wēng
fēng yǐn zhēng duò chéng shǒu zhēn shàng qián jīng        shì láng shān xià xún xiān zhù shǐ tíng qián lǎo chéng        dàn mán fēng yuān wài luò dòng yún yuè yàn biān míng        jīng xīn wèi quán wěn tīng xiào shēng        fán shī lái qiān cháo huáng fēng jiē gǎn yún bān        zhǎng jiāo xià lìng liú shuǐ yuán gāo míng zhòng ruò shān        shuāng guò zhuǎn tiān jìng hán kōng zǎi yuè míng hái        zhī fēi qiān zǎi zhī yán yǒu biàn jiān       
次韵樊武仲致政见贻注音
  • yùn
    fán
    zhòng
    zhì
    zhèng
    jiàn
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    wèi
    le
    wēng
  • fēng
    yǐn
    zhēng
    duò
    chéng
    shǒu
    zhēn
    shàng
    qián
    jīng
    shì
    láng
    shān
    xià
    xún
    xiān
    zhù
    shǐ
    tíng
    qián
    lǎo
    chéng
    dàn
    mán
    fēng
    yuān
    wài
    luò
    dòng
    yún
    yuè
    yàn
    biān
    míng
    jīng
    xīn
    wèi
    quán
    wěn
    tīng
    xiào
    shēng
    fán
    shī
    lái
    qiān
    cháo
    huáng
    fēng
    jiē
    gǎn
    yún
    bān
    zhǎng
    jiāo
    xià
    lìng
    liú
    shuǐ
    yuán
    gāo
    míng
    zhòng
    ruò
    shān
    shuāng
    guò
    zhuǎn
    tiān
    jìng
    hán
    kōng
    zǎi
    yuè
    míng
    hái
    zhī
    fēi
    qiān
    zǎi
    zhī
    yán
    yǒu
    biàn
    jiān

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1