张镃(1153—1221?)原字时可,因慕郭功甫,故易字功甫,号约斋。先世成纪(今甘肃天水)人,寓居临安(现浙江杭州),卜居南湖。出生显赫,张镃为宋南渡名将张俊曾孙,刘光世外孙。张镃又是宋末著名诗词家张炎的曾祖,是张氏家族由武功转向文阶过程中的重要环节。隆兴二年(1164),为大理司直。淳熙年间直秘阁通判婺州。庆元初为司农寺主簿,迁司农寺丞。开禧三年(1207)与谋诛韩侂胄,又欲去宰相史弥远,事泄,于嘉定四年十二月被除名象州编管,卒于是年后。
《次茂洪韵》
分享数:2
朝代: 宋朝 | 作者:张镃 | 类型:写雨|写风|

披岚长啸和岩洞,衣汗未冷毛发知。

贪奇甘恋足欲驻,拥鼻将返心还疑。

清音来贤只过目,亭下树边俱欠诗。

归舆渐受雨沾洒,客盖转适风倾欹。

出门倚涧得雄观,放泉出匮供游嬉。

勉赓新句未为报,他年共陷非公谁。

拼音
mào hóng yùn
[ [ sòng cháo ] ] zhāng
lán zhǎng xiào yán dòng hàn wèi lěng máo zhī        tān gān liàn zhù yōng jiāng fǎn xīn hái        qīng yīn lái xián zhī guò tíng xià shù biān qiàn shī        guī jiàn shòu zhān gài zhuǎn shì fēng qīng        chū mén jiàn xióng guān fàng quán chū kuì gòng yóu        miǎn gēng xīn wèi wéi bào nián gòng xiàn fēi gōng shuí       
次茂洪韵注音
  • mào
    hóng
    yùn
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    zhāng
  • lán
    zhǎng
    xiào
    yán
    dòng
    hàn
    wèi
    lěng
    máo
    zhī
    tān
    gān
    liàn
    zhù
    yōng
    jiāng
    fǎn
    xīn
    hái
    qīng
    yīn
    lái
    xián
    zhī
    guò
    tíng
    xià
    shù
    biān
    qiàn
    shī
    guī
    jiàn
    shòu
    zhān
    gài
    zhuǎn
    shì
    fēng
    qīng
    chū
    mén
    jiàn
    xióng
    guān
    fàng
    quán
    chū
    kuì
    gòng
    yóu
    miǎn
    gēng
    xīn
    wèi
    wéi
    bào
    nián
    gòng
    xiàn
    fēi
    gōng
    shuí

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1