魏了翁(1178年—1237年) ,字华父,号鹤山,邛州蒲江(今属四川)人。南宋著名理学家、思想家、大臣。庆元五年(1199年)进士,授签书剑南西川节度判官。历任国子正、武学博士、试学士院,以阻开边之议忤韩侂胄,改秘书省正字,出知嘉定府。史弥远当国,力辞召命。起知汉州、眉州。嘉定四年(1211年),擢潼川路提点刑狱,历知遂宁、泸州、潼川府。嘉定十五年(1222年),召为兵部郎中,累迁秘书监、起居舍人。宝庆元年(1225年),遭诬陷后黜至靖州居住。绍定五年(1232年),起为潼川路安抚使、知泸州。端平元年(1234年),召权礼部尚书兼直学士院,以端明殿学士、同签书枢密院事之职督视江淮京湖军马。嘉熙元年(1237年)卒,年六十,赠太...
《次德先韵》
分享数:6
朝代: 宋朝 | 作者:魏了翁 | 类型:写人|

二气同一根,本体浩兮渊。

可见川上逝,未发心下泉。

真机亡停息,果剥根长鲜。

定理亡将迎,尘境地自偏。

形神既外发,何者操其权。

芸芸万感通,存处元寂然。

一物一太极,不间大小年。

随处无亏缺,井居而用迁。

至人配天德,知周物之先。

学者事何事,省察於眇绵。

拼音
xiān yùn
[ [ sòng cháo ] ] wèi le wēng
èr tóng gēn běn hào yuān        jiàn chuān shàng shì wèi xīn xià quán        zhēn wáng tíng guǒ bāo gēn zhǎng xiān        dìng wáng jiāng yíng chén jìng piān        xíng shén wài zhě cāo quán        yún yún wàn gǎn tōng cún chù yuán rán        tài jiān xiǎo nián        suí chù kuī quē jǐng ér yòng qiān        zhì rén pèi tiān zhī zhōu zhī xiān        xué zhě shì shì shěng chá miǎo mián       
次德先韵注音
  • xiān
    yùn
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    wèi
    le
    wēng
  • èr
    tóng
    gēn
    běn
    hào
    yuān
    jiàn
    chuān
    shàng
    shì
    wèi
    xīn
    xià
    quán
    zhēn
    wáng
    tíng
    guǒ
    bāo
    gēn
    zhǎng
    xiān
    dìng
    wáng
    jiāng
    yíng
    chén
    jìng
    piān
    xíng
    shén
    wài
    zhě
    cāo
    quán
    yún
    yún
    wàn
    gǎn
    tōng
    cún
    chù
    yuán
    rán
    tài
    jiān
    xiǎo
    nián
    suí
    chù
    kuī
    quē
    jǐng
    ér
    yòng
    qiān
    zhì
    rén
    pèi
    tiān
    zhī
    zhōu
    zhī
    xiān
    xué
    zhě
    shì
    shì
    shěng
    chá
    miǎo
    mián

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1