(947—1001)宋真定人,字言几。七岁而孤,为内臣李知审养子。太宗太平兴国间进士。历通判鄂州,擢著作郎、直史馆,累迁右补阙、知制诰。八年,拜参知政事。雍熙初,谏太宗亲征范阳,以目疾求解机政。命兼秘书监,总秘阁藏书。淳化五年,兼判国子监,总领校雠、刊刻七经疏。真宗即位,拜工部尚书、参知政事,主张弃灵州,安抚西夏。后罢为武胜军节度使,徙知河南府。与李昉以诗相酬,有《二李唱和集》。► 李至的诗文(78篇)
《春色渐浓物华相恼又依前韵更得恶诗既导鄙怀》
分享数:2
朝代: 宋朝 | 作者:李至 | 类型:感恩|

感恩言发即涟如,鹤已乘轩十载余。

抱病尚通金阙籍,避荣犹掌玉皇书。

目难看字垂垂暗,发不胜簪渐渐疏。

安得安边一长策,少酬明主定狼居。

拼音
chūn jiàn nóng huá xiàng nǎo yòu qián yùn gèng è shī dǎo huái 怀
[ [ sòng cháo ] ] zhì
gǎn ēn yán lián chéng xuān shí zǎi        bào bìng shàng tōng jīn què róng yóu zhǎng huáng shū        nán kàn chuí chuí àn shèng zān jiàn jiàn shū        ān ān biān zhǎng shǎo chóu míng zhǔ dìng láng       
春色渐浓物华相恼又依前韵更得恶诗既导鄙怀注音
  • chūn
    jiàn
    nóng
    huá
    xiàng
    nǎo
    yòu
    qián
    yùn
    gèng
    è
    shī
    dǎo
    huái
    怀
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    zhì
  • gǎn
    ēn
    yán
    lián
    chéng
    xuān
    shí
    zǎi
    bào
    bìng
    shàng
    tōng
    jīn
    què
    róng
    yóu
    zhǎng
    huáng
    shū
    nán
    kàn
    chuí
    chuí
    àn
    shèng
    zān
    jiàn
    jiàn
    shū
    ān
    ān
    biān
    zhǎng
    shǎo
    chóu
    míng
    zhǔ
    dìng
    láng

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1