李攀龙(1514—1570)字于鳞,号沧溟,汉族,历城(今山东济南)人。明代著名文学家。继“前七子”之后,与谢榛、王世贞等倡导文学复古运动,为“后七子”的领袖人物,被尊为“宗工巨匠”。主盟文坛20余年,其影响及于清初。
《按察李公诞子公蜀人先以中书舍人为御史》
分享数: 1
朝代:明朝 | 作者:李攀龙 | 类型:写风|写马|写人|写云|

高才染翰五云中,役道登车揽辔同。

雏有一毛殊是凤,驹无千里不为骢。

名乌业已承家学,字犬文须命国工。

君自蜀人扬马后,同乡奕叶播清风。

拼音
àn chá gōng dàn gōng shǔ rén xiān zhōng shū shě rén wéi shǐ
[ [ míng cháo ] ] pān lóng
gāo cái rǎn hàn yún zhōng dào dēng chē lǎn pèi tóng        chú yǒu máo shū shì fèng qiān wéi cōng        míng chéng jiā xué quǎn wén mìng guó gōng        jun1 shǔ rén yáng hòu tóng xiāng qīng fēng       
按察李公诞子公蜀人先以中书舍人为御史注音
  • àn
    chá
    gōng
    dàn
    gōng
    shǔ
    rén
    xiān
    zhōng
    shū
    shě
    rén
    wéi
    shǐ
  • [
    [
    míng
    cháo
    ]
    ]
    pān
    lóng
  • gāo
    cái
    rǎn
    hàn
    yún
    zhōng
    dào
    dēng
    chē
    lǎn
    pèi
    tóng
    chú
    yǒu
    máo
    shū
    shì
    fèng
    qiān
    wéi
    cōng
    míng
    chéng
    jiā
    xué
    quǎn
    wén
    mìng
    guó
    gōng
    jun1
    shǔ
    rén
    yáng
    hòu
    tóng
    xiāng
    qīng
    fēng