杨维桢(1296—1370)元末明初著名诗人、文学家、书画家和戏曲家。字廉夫,号铁崖、铁笛道人,又号铁心道人、铁冠道人、铁龙道人、梅花道人等,晚年自号老铁、抱遗老人、东维子,会稽(浙江诸暨)枫桥全堂人。与陆居仁、钱惟善合称为“元末三高士”。杨维祯的诗,最富特色的是他的古乐府诗,既婉丽动人,又雄迈自然,史称“铁崖体”,极为历代文人所推崇。有称其为“一代诗宗”、“标新领异”的,也有誉其“以横绝一世之才,乘其弊而力矫之”的,当代学者杨镰更称其为“元末江南诗坛泰斗”。有《东维子文集》、《铁崖先生古乐府》行世。

杨维桢其它作品精选

zuopinjingxuan

《弁峰七十二》
分享数: 0
朝代:元朝 | 作者:杨维桢 | 类型:写风|写水|写人|洞庭|

弁峰七十二,菡萏开青冥。

穷探最绝顶,龙舌呀岩扃。

高源下绝壁,海眼涵明星。

毒龙戏珠玉,残唾吹余腥。

胡僧洗神钵,密咒收风霆。

洞庭水如蓝,溟涬连沧溟。

下观人间世,九点烟中青。

拼音
biàn fēng shí èr
[ [ yuán cháo ] ] yáng wéi zhēn
biàn fēng shí èr hàn dàn kāi qīng míng        qióng tàn zuì jué dǐng lóng shé ya yán jiōng        gāo yuán xià jué hǎi yǎn hán míng xīng        lóng zhū cán tuò chuī xīng        sēng shén zhòu shōu fēng tíng        dòng tíng shuǐ lán míng xìng lián cāng míng        xià guān rén jiān shì jiǔ diǎn yān zhōng qīng       
弁峰七十二注音
  • biàn
    fēng
    shí
    èr
  • [
    [
    yuán
    cháo
    ]
    ]
    yáng
    wéi
    zhēn
  • biàn
    fēng
    shí
    èr
    hàn
    dàn
    kāi
    qīng
    míng
    qióng
    tàn
    zuì
    jué
    dǐng
    lóng
    shé
    ya
    yán
    jiōng
    gāo
    yuán
    xià
    jué
    hǎi
    yǎn
    hán
    míng
    xīng
    lóng
    zhū
    cán
    tuò
    chuī
    xīng
    sēng
    shén
    zhòu
    shōu
    fēng
    tíng
    dòng
    tíng
    shuǐ
    lán
    míng
    xìng
    lián
    cāng
    míng
    xià
    guān
    rén
    jiān
    shì
    jiǔ
    diǎn
    yān
    zhōng
    qīng