(1236—?)台州宁海人,字舜侯,一字景薛。理宗宝祐四年进士。仕终承直郎。尝以文见吴子良,子良称其异禀灵识,如汉之贾谊。后以文学名。宋亡不仕,避地奉化,与戴表元友善,表元之学,得力于岳祥为多。尝读书于阆风台,人称阆风先生。著述统名《阆风集》。► 舒岳祥的诗文(840篇)
《寓言·零》
分享数: 2
朝代:宋朝 | 作者:舒岳祥 | 类型:写人|写云|

妾家有高楼,高高入青天。

欲作万丈梯,倚空无攀援。

良人在恨里,一去几经年。

长路与天接,举足蹑星躔。

妾欲寻夫婿,解甲戈鋋。

携手上云霓,真到天河壖。

牵牛与织女,不知妾相怜。

姮娥惠神药,燕婉成天仙。

拼音
yán · · líng
[ [ sòng cháo ] ] shū yuè xiáng
qiè jiā yǒu gāo lóu gāo gāo qīng tiān        zuò wàn zhàng kōng pān yuán        liáng rén zài hèn jīng nián        zhǎng tiān jiē niè xīng chán        qiè xún 婿 jiě jiǎ chán        xié shǒu shàng yún zhēn dào tiān ruán        qiān niú zhī zhī qiè xiàng lián        héng é huì shén yào yàn wǎn chéng tiān xiān       
寓言·零注音
  • yán
    ·
    ·
    líng
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    shū
    yuè
    xiáng
  • qiè
    jiā
    yǒu
    gāo
    lóu
    gāo
    gāo
    qīng
    tiān
    zuò
    wàn
    zhàng
    kōng
    pān
    yuán
    liáng
    rén
    zài
    hèn
    jīng
    nián
    zhǎng
    tiān
    jiē
    niè
    xīng
    chán
    qiè
    xún
    婿
    jiě
    jiǎ
    chán
    xié
    shǒu
    shàng
    yún
    zhēn
    dào
    tiān
    ruán
    qiān
    niú
    zhī
    zhī
    qiè
    xiàng
    lián
    héng
    é
    huì
    shén
    yào
    yàn
    wǎn
    chéng
    tiān
    xiān