杨慎(1488~1559)明代文学家,明代三大才子之首。字用修,号升庵,后因流放滇南,故自称博南山人、金马碧鸡老兵。杨廷和之子,汉族,四川新都(今成都市新都区)人,祖籍庐陵。正德六年状元,官翰林院修撰,豫修武宗实录。武宗微行出居庸关,上疏抗谏。世宗继位,任经筵讲官。嘉靖三年,因“大礼议”受廷杖,谪戍终老于云南永昌卫。终明一世记诵之博,著述之富,慎可推为第一。其诗虽不专主盛唐,仍有拟右倾向。贬谪以后,特多感愤。又能文、词及散曲,论古考证之作范围颇广。著作达百余种。后人辑为《升庵集》。

杨慎其它作品精选

zuopinjingxuan

《寄徐用先程以道》
分享数: 0
朝代:明朝 | 作者:杨慎 | 类型:写雪|写风|

轩辕台畔雪霜寒,阴碛茫茫万里宽。

梦绕卢龙明月易,书随鸿雁朔风难。

天涯好在崔亭伯,海上终还管幼安。

应念瘴乡孤戍者,自将形影吊衰残。

拼音
yòng xiān chéng dào
[ [ míng cháo ] ] yáng shèn
xuān yuán tái pàn xuě shuāng hán yīn máng máng wàn kuān        mèng rào lóng míng yuè shū suí hóng 鸿 yàn shuò fēng nán        tiān hǎo zài cuī tíng hǎi shàng zhōng hái guǎn yòu ān        yīng niàn zhàng xiāng shù zhě jiāng xíng yǐng diào shuāi cán       
寄徐用先程以道注音
  • yòng
    xiān
    chéng
    dào
  • [
    [
    míng
    cháo
    ]
    ]
    yáng
    shèn
  • xuān
    yuán
    tái
    pàn
    xuě
    shuāng
    hán
    yīn
    máng
    máng
    wàn
    kuān
    mèng
    rào
    lóng
    míng
    yuè
    shū
    suí
    hóng
    鸿
    yàn
    shuò
    fēng
    nán
    tiān
    hǎo
    zài
    cuī
    tíng
    hǎi
    shàng
    zhōng
    hái
    guǎn
    yòu
    ān
    yīng
    niàn
    zhàng
    xiāng
    shù
    zhě
    jiāng
    xíng
    yǐng
    diào
    shuāi
    cán