杨维桢(1296—1370)元末明初著名诗人、文学家、书画家和戏曲家。字廉夫,号铁崖、铁笛道人,又号铁心道人、铁冠道人、铁龙道人、梅花道人等,晚年自号老铁、抱遗老人、东维子,会稽(浙江诸暨)枫桥全堂人。与陆居仁、钱惟善合称为“元末三高士”。杨维祯的诗,最富特色的是他的古乐府诗,既婉丽动人,又雄迈自然,史称“铁崖体”,极为历代文人所推崇。有称其为“一代诗宗”、“标新领异”的,也有誉其“以横绝一世之才,乘其弊而力矫之”的,当代学者杨镰更称其为“元末江南诗坛泰斗”。有《东维子文集》、《铁崖先生古乐府》行世。
《寄小蓬莱主者闻梅涧并简沈元方宇文仲美贤主》
分享数:1
朝代: 元朝 | 作者:杨维桢 | 类型:写雨|写风|写花|写山|写人|故国|写酒|

罗浮主者是仙才,东老诸孙亦俊哉。

风雨春城花落尽,江山故国燕归来。

酒盟自有乌巾在,笑口应随皓齿开。

十八仙人重会处,劫灰不到小蓬莱。

拼音
xiǎo péng lái zhǔ zhě wén méi jiàn bìng jiǎn shěn yuán fāng wén zhòng měi xián zhǔ
[ [ yuán cháo ] ] yáng wéi zhēn
luó zhǔ zhě shì xiān cái dōng lǎo zhū sūn jun4 zāi        fēng chūn chéng huā luò jìn jiāng shān guó yàn guī lái        jiǔ méng yǒu jīn zài xiào kǒu yīng suí hào chǐ 齿 kāi        shí xiān rén zhòng huì chù jié huī dào xiǎo péng lái       
寄小蓬莱主者闻梅涧并简沈元方宇文仲美贤主注音
  • xiǎo
    péng
    lái
    zhǔ
    zhě
    wén
    méi
    jiàn
    bìng
    jiǎn
    shěn
    yuán
    fāng
    wén
    zhòng
    měi
    xián
    zhǔ
  • [
    [
    yuán
    cháo
    ]
    ]
    yáng
    wéi
    zhēn
  • luó
    zhǔ
    zhě
    shì
    xiān
    cái
    dōng
    lǎo
    zhū
    sūn
    jun4
    zāi
    fēng
    chūn
    chéng
    huā
    luò
    jìn
    jiāng
    shān
    guó
    yàn
    guī
    lái
    jiǔ
    méng
    yǒu
    jīn
    zài
    xiào
    kǒu
    yīng
    suí
    hào
    chǐ
    齿
    kāi
    shí
    xiān
    rén
    zhòng
    huì
    chù
    jié
    huī
    dào
    xiǎo
    péng
    lái

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1