王迈(1184~1248) ,南宋诗人。字实之,一作贯之。自号臞轩居士。今福建仙游县园庄镇(旧称慈孝里)人。嘉定十年(1217)进士,经历南外睦宗院教授、漳州通判等职。为人刚直敢言,刘克庄曾以"策好人争诵,名高士责全"诗句相赠。后来他由于应诏直言,被台官弹劾而降职。淳□中,主持邵武军事务,死后追封为司农少卿。  宁宗嘉定十年(1217),迈入京应试,擢吴潜榜进士甲科第四人,授潭州观察推官,廉谨靖恭,以爱人为主,诚信不欺,抚民以仁。

王迈其它作品精选

zuopinjingxuan

《寄婺卒张同年渭叟并简其婿黄元辅自然二首·零》
分享数: 2
朝代:宋朝 | 作者:王迈 | 类型:写山|

同登当日鬓犹青,宦路还如跛憋行。

莳药山陈非贵相,叩头殿下得狂名。

著书平屋千年记,堆笏盈床一饷荣。

安东窝中无别法,只将世累放教轻。

拼音
zhāng tóng nián wèi sǒu bìng jiǎn 婿 huáng yuán rán èr shǒu · · líng
[ [ sòng cháo ] ] wáng mài
tóng dēng dāng bìn yóu qīng huàn hái biē háng        shì yào shān chén fēi guì xiàng kòu tóu diàn 殿 xià kuáng míng        zhe shū píng qiān nián duī yíng chuáng xiǎng róng        ān dōng zhōng bié zhī jiāng shì lèi fàng jiāo qīng       
寄婺卒张同年渭叟并简其婿黄元辅自然二首·零注音
  • zhāng
    tóng
    nián
    wèi
    sǒu
    bìng
    jiǎn
    婿
    huáng
    yuán
    rán
    èr
    shǒu
    ·
    ·
    líng
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    wáng
    mài
  • tóng
    dēng
    dāng
    bìn
    yóu
    qīng
    huàn
    hái
    biē
    háng
    shì
    yào
    shān
    chén
    fēi
    guì
    xiàng
    kòu
    tóu
    diàn
    殿
    xià
    kuáng
    míng
    zhe
    shū
    píng
    qiān
    nián
    duī
    yíng
    chuáng
    xiǎng
    róng
    ān
    dōng
    zhōng
    bié
    zhī
    jiāng
    shì
    lèi
    fàng
    jiāo
    qīng