胡寅(公元1098年~公元1156年),字明仲,学者称致堂先生,宋建州崇安(今福建武夷山市)人,后迁居衡阳。胡安国弟胡淳子,奉母命抚为己子,居长。少时桀黠难制,安国以读书移其心。尝从祭酒杨时学。宋徽宗宣和三年(公元1121年)进士。宋钦宗靖康元年(公元1126年),除秘书省校书郎。历官司门员外郎、起居郎、永州知府、中书舍人、礼部侍郎兼侍讲、徽猷阁直学士。秦桧当国,乞致仕,归衡州。因讥讪朝政,桧将其安置新州。桧死,复官。与弟胡宏一起倡导理学,继起文定,一代宗师,对湖湘学派的发展,起了巨大作用。尝著《崇正辩》辟佛:“推兼爱之意而不知别亲疏,此墨之弊也……释氏之弊,岂不甚于此乎?”“不别亲疏,故不辩贤否。”其上高宗...
《寄唐竖伯》
分享数: 3
朝代:宋朝 | 作者:胡寅 | 类型:写人|往事|

君诗平昔思如泉,无事寻医孰使然。

礼尚往事思报玖,情深汲引屡抛甎。

岂能遽造忘言地,应有沉吟得意联。

待捉钟声撼清夜,明朝纸贵万人传。

拼音
táng shù
[ [ sòng cháo ] ] yín
jun1 shī píng quán shì xún shú shǐ 使 rán        shàng wǎng shì bào jiǔ qíng shēn yǐn pāo chuán        néng zào wàng yán yīng yǒu chén yín lián        dài zhuō zhōng shēng hàn qīng míng cháo zhǐ guì wàn rén chuán       
寄唐竖伯注音
  • táng
    shù
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    yín
  • jun1
    shī
    píng
    quán
    shì
    xún
    shú
    shǐ
    使
    rán
    shàng
    wǎng
    shì
    bào
    jiǔ
    qíng
    shēn
    yǐn
    pāo
    chuán
    néng
    zào
    wàng
    yán
    yīng
    yǒu
    chén
    yín
    lián
    dài
    zhuō
    zhōng
    shēng
    hàn
    qīng
    míng
    cháo
    zhǐ
    guì
    wàn
    rén
    chuán