黄庭坚 (1045-1105),字鲁直,自号山谷道人,晚号涪翁,又称豫章黄先生,汉族,洪州分宁(今江西修水)人。北宋诗人、词人、书法家,为盛极一时的江西诗派开山之祖,而且,他跟杜甫、陈师道和陈与义素有“一祖三宗”(黄为其中一宗)之称。英宗治平四年(1067)进士。历官叶县尉、北京国子监教授、校书郎、著作佐郎、秘书丞、涪州别驾、黔州安置等。诗歌方面,他与苏轼并称为“苏黄”;书法方面,他则与苏轼、米芾、蔡襄并称为“宋代四大家”;词作方面,虽曾与秦观并称“秦黄”,但黄氏的词作成就却远逊于秦氏。

黄庭坚其它作品精选

zuopinjingxuan

《宿广惠寺》
分享数: 4
朝代:宋朝 | 作者:黄庭坚 | 类型:写风|书信|寒夜|

鸦啼残照下层城,僧舍初寒夜气清。

风乱竹枝垂地影,霜乾桐叶落阶声。

不遑将母伤今日,无以为家笑此生。

都下苦无书信到,数行归雁月边横。

拼音
xiǔ 宿 guǎng 广 huì
[ [ sòng cháo ] ] huáng tíng jiān
cán zhào xià céng chéng sēng shě chū hán qīng        fēng luàn zhú zhī chuí yǐng shuāng qián tóng luò jiē shēng        huáng jiāng shāng jīn wéi jiā xiào shēng        dōu xià shū xìn dào shù háng guī yàn yuè biān héng       
宿广惠寺注音
  • xiǔ
    宿
    guǎng
    广
    huì
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    huáng
    tíng
    jiān
  • cán
    zhào
    xià
    céng
    chéng
    sēng
    shě
    chū
    hán
    qīng
    fēng
    luàn
    zhú
    zhī
    chuí
    yǐng
    shuāng
    qián
    tóng
    luò
    jiē
    shēng
    huáng
    jiāng
    shāng
    jīn
    wéi
    jiā
    xiào
    shēng
    dōu
    xià
    shū
    xìn
    dào
    shù
    háng
    guī
    yàn
    yuè
    biān
    héng