文同(1018~1079年),字与可,号笑笑居士、笑笑先生,人称石室先生。北宋梓州梓潼郡永泰县(今属四川绵阳市盐亭县)人。著名画家、诗人。宋仁宗皇祐元年(1049年)进士,迁太常博士、集贤校理,历官邛州、大邑、陵州、洋州(今陕西洋县)等知州或知县。元丰初年,文同赴湖州(今浙江吴兴)就任,世人称文湖州。元丰二年(1079)正月二十日,文同在陈州(今河南省淮阳县)病逝,未到任而卒,享年61岁。他与苏轼是表兄弟,以学名世,擅诗文书画,深为文彦博、司马光等人赞许,尤受其从表弟苏轼敬重。

文同其它作品精选

zuopinjingxuan

《宿东山村舍》
分享数: 1
朝代:宋朝 | 作者:文同 | 类型:写雪|写云|

八十雪眉翁,灯前屡歔欷。

问之尔何者,不语惟抆泪。

良久云老矣,未始逢此事。

种粟满川原,幸已皆藏遂。

喜闻欲登熟,近复失所冀。

有虫大如蚕,日夜啮其穗。

群鸦利虫食,剪摘俱在地。

驱呵力难及,十止余三四。

供家固未足,王税何由备。

瘠土耕至骨,所得几何利。

又令遭此祸,不晓上天意。

在世幸许年,必以饥馑死。

闻之不敢诘,但愧有禄位。

移灯面空壁,到晚曾不寐。

拼音
xiǔ 宿 dōng shān cūn shě
[ [ sòng cháo ] ] wén tóng
shí xuě méi wēng dēng qián        wèn zhī ěr zhě wéi wěn lèi        liáng jiǔ yún lǎo wèi shǐ féng shì        zhǒng mǎn chuān yuán xìng jiē cáng suí        wén dēng shú jìn shī suǒ        yǒu chóng cán niè suì        qún chóng shí jiǎn zhāi zài        nán shí zhǐ sān        gòng jiā wèi wáng shuì yóu bèi        gēng zhì suǒ        yòu lìng zāo huò xiǎo shàng tiān        zài shì xìng nián jǐn        wén zhī gǎn jié dàn kuì yǒu wèi        dēng miàn kōng dào wǎn céng mèi       
宿东山村舍注音
  • xiǔ
    宿
    dōng
    shān
    cūn
    shě
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    wén
    tóng
  • shí
    xuě
    méi
    wēng
    dēng
    qián
    wèn
    zhī
    ěr
    zhě
    wéi
    wěn
    lèi
    liáng
    jiǔ
    yún
    lǎo
    wèi
    shǐ
    féng
    shì
    zhǒng
    mǎn
    chuān
    yuán
    xìng
    jiē
    cáng
    suí
    wén
    dēng
    shú
    jìn
    shī
    suǒ
    yǒu
    chóng
    cán
    niè
    suì
    qún
    chóng
    shí
    jiǎn
    zhāi
    zài
    nán
    shí
    zhǐ
    sān
    gòng
    jiā
    wèi
    wáng
    shuì
    yóu
    bèi
    gēng
    zhì
    suǒ
    yòu
    lìng
    zāo
    huò
    xiǎo
    shàng
    tiān
    zài
    shì
    xìng
    nián
    jǐn
    wén
    zhī
    gǎn
    jié
    dàn
    kuì
    yǒu
    wèi
    dēng
    miàn
    kōng
    dào
    wǎn
    céng
    mèi