(1020—1101)泉州同安人,徙居丹阳,字子容。苏绅子。仁宗庆历二年进士。知江宁。皇祐五年召试馆阁校勘,同知太常礼院。迁集贤校理,编定书籍。英宗即位,为度支判官。神宗立,擢知制诰,知审刑院,因奏李定拜官不合章法,落知制诰,出知婺州。元丰初,权知开封府,改沧州。奉旨编纂《鲁卫信录》。哲宗元祐初,除吏部尚书兼侍读,以邃于律历提举研制新浑仪。元祐七年拜右仆射兼中书侍郎,为相务使百官守法遵职,量能授任。后罢知扬州,徙河南。绍圣末致仕。有《苏魏公集》、
《宣甫以栟榈茶刷见惠继之以诗依韵奉和》
分享数: 1
朝代:宋朝 | 作者:苏颂 | 类型:写茶|

装橐分馀具,茶筒使拂尘。

制时工匪易,得处赏尤频。

常与轮槽并,宜为焙匣珍。

斋中延客语,供办未应贫。

拼音
xuān bīng chá shuā jiàn huì zhī shī yùn fèng
[ [ sòng cháo ] ] sòng
zhuāng tuó fèn chá tǒng shǐ 使 chén        zhì shí gōng fěi chù shǎng yóu pín        cháng lún cáo bìng wéi bèi xiá zhēn        zhāi zhōng yán gòng bàn wèi yīng pín       
宣甫以栟榈茶刷见惠继之以诗依韵奉和注音
  • xuān
    bīng
    chá
    shuā
    jiàn
    huì
    zhī
    shī
    yùn
    fèng
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    sòng
  • zhuāng
    tuó
    fèn
    chá
    tǒng
    shǐ
    使
    chén
    zhì
    shí
    gōng
    fěi
    chù
    shǎng
    yóu
    pín
    cháng
    lún
    cáo
    bìng
    wéi
    bèi
    xiá
    zhēn
    zhāi
    zhōng
    yán
    gòng
    bàn
    wèi
    yīng
    pín