黄庭坚 (1045-1105),字鲁直,自号山谷道人,晚号涪翁,又称豫章黄先生,汉族,洪州分宁(今江西修水)人。北宋诗人、词人、书法家,为盛极一时的江西诗派开山之祖,而且,他跟杜甫、陈师道和陈与义素有“一祖三宗”(黄为其中一宗)之称。英宗治平四年(1067)进士。历官叶县尉、北京国子监教授、校书郎、著作佐郎、秘书丞、涪州别驾、黔州安置等。诗歌方面,他与苏轼并称为“苏黄”;书法方面,他则与苏轼、米芾、蔡襄并称为“宋代四大家”;词作方面,虽曾与秦观并称“秦黄”,但黄氏的词作成就却远逊于秦氏。

黄庭坚其它作品精选

zuopinjingxuan

《宜阳别元明用觞字韵》
分享数: 2
朝代:宋朝 | 作者:黄庭坚 | 类型:写雨|写风|写人|写草|写云|

霜须八十期同老,酌我仙人九酝觞。

明月湾头松老大,永思堂下草荒凉。

千林风雨莺求友,万里云天雁断行。

别夜不眠听鼠啮,非关春茗搅枯肠。

拼音
yáng bié yuán míng yòng shāng yùn
[ [ sòng cháo ] ] huáng tíng jiān
shuāng shí tóng lǎo zhuó xiān rén jiǔ yùn shāng        míng yuè wān tóu sōng lǎo yǒng táng xià cǎo huāng liáng        qiān lín fēng yīng qiú yǒu wàn yún tiān yàn duàn háng        bié mián tīng shǔ niè fēi guān chūn míng jiǎo cháng       
宜阳别元明用觞字韵注音
  • yáng
    bié
    yuán
    míng
    yòng
    shāng
    yùn
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    huáng
    tíng
    jiān
  • shuāng
    shí
    tóng
    lǎo
    zhuó
    xiān
    rén
    jiǔ
    yùn
    shāng
    míng
    yuè
    wān
    tóu
    sōng
    lǎo
    yǒng
    táng
    xià
    cǎo
    huāng
    liáng
    qiān
    lín
    fēng
    yīng
    qiú
    yǒu
    wàn
    yún
    tiān
    yàn
    duàn
    háng
    bié
    mián
    tīng
    shǔ
    niè
    fēi
    guān
    chūn
    míng
    jiǎo
    cháng