叶梦得(1077~1148) 宋代词人。字少蕴。苏州吴县人。绍圣四年(1097)登进士第,历任翰林学士、户部尚书、江东安抚大使等官职。晚年隐居湖州弁山玲珑山石林,故号石林居士,所著诗文多以石林为名,如《石林燕语》、《石林词》、《石林诗话》等。绍兴十八年卒,年七十二。死后追赠检校少保。 在北宋末年到南宋前半期的词风变异过程中,叶梦得是起到先导和枢纽作用的重要词人。作为南渡词人中年辈较长的一位,叶梦得开拓了南宋前半期以"气"入词的词坛新路。叶词中的气主要表现在英雄气、狂气、逸气三方面。

叶梦得其它作品精选

zuopinjingxuan

《定风波·渺渺空波下夕阳》
分享数: 1
朝代:宋朝 | 作者:叶梦得 | 类型:写雨|写风|写水|写人|写云|夕阳|

渺渺空波下夕阳。

睡痕初破水风凉。

过雨归云留不住。

何处。

远村烟树半微茫。

莫笑经年人老矣。

归计。

得迟留处也何妨。

老子兴来殊不浅。

帘卷。

更邀明月坐胡床。

拼音
dìng fēng · · miǎo miǎo kōng xià yáng
[ [ sòng cháo ] ] mèng
miǎo miǎo kōng xià yáng        shuì hén chū shuǐ fēng liáng        guò guī yún liú zhù        chù        yuǎn cūn yān shù bàn wēi máng        xiào jīng nián rén lǎo        guī        chí liú chù fáng        lǎo xìng lái shū qiǎn        lián juàn        gèng yāo míng yuè zuò chuáng       
定风波·渺渺空波下夕阳注音
  • dìng
    fēng
    ·
    ·
    miǎo
    miǎo
    kōng
    xià
    yáng
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    mèng
  • miǎo
    miǎo
    kōng
    xià
    yáng
    shuì
    hén
    chū
    shuǐ
    fēng
    liáng
    guò
    guī
    yún
    liú
    zhù
    chù
    yuǎn
    cūn
    yān
    shù
    bàn
    wēi
    máng
    xiào
    jīng
    nián
    rén
    lǎo
    guī
    chí
    liú
    chù
    fáng
    lǎo
    xìng
    lái
    shū
    qiǎn
    lián
    juàn
    gèng
    yāo
    míng
    yuè
    zuò
    chuáng