(1236—?)台州宁海人,字舜侯,一字景薛。理宗宝祐四年进士。仕终承直郎。尝以文见吴子良,子良称其异禀灵识,如汉之贾谊。后以文学名。宋亡不仕,避地奉化,与戴表元友善,表元之学,得力于岳祥为多。尝读书于阆风台,人称阆风先生。著述统名《阆风集》。► 舒岳祥的诗文(840篇)
《安住寺松声》
分享数: 4
朝代:宋朝 | 作者:舒岳祥 | 类型:写风|写人|

晴日千竿籁,春风万鼓鼙。

清和兼怨适,细大杂高低。

释子聆眠石,行人听过溪。

曾於天竺寺,为尔驻游藜。

拼音
ān zhù sōng shēng
[ [ sòng cháo ] ] shū yuè xiáng
qíng qiān gān 竿 lài chūn fēng wàn        qīng jiān yuàn shì gāo        shì líng mián shí háng rén tīng guò        céng tiān zhú wéi ěr zhù yóu       
安住寺松声注音
  • ān
    zhù
    sōng
    shēng
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    shū
    yuè
    xiáng
  • qíng
    qiān
    gān
    竿
    lài
    chūn
    fēng
    wàn
    qīng
    jiān
    yuàn
    shì
    gāo
    shì
    líng
    mián
    shí
    háng
    rén
    tīng
    guò
    céng
    tiān
    zhú
    wéi
    ěr
    zhù
    yóu