宋庠(xiáng)(996年—1066年),初名郊,字伯庠,入仕后改名庠,更字公序。北宋文学家,工部尚书宋祁之兄。祖籍安州安陆,后迁居开封府雍丘县双塔乡。 天圣二年(1024年),宋庠状元及第,成为“连中三元”(乡试、会试、殿试均第一)之人。官至兵部侍郎、同平章事,以司空、郑国公致仕。治平三年(1066年),宋庠去世,年七十一。追赠太尉兼侍中,谥号“元献”(一作元宪),英宗亲题其碑首为“忠规德范之碑”。宋庠与弟宋祁并有文名,时称“二宋”。诗多秾丽
《孤坐北斋因怀出处之难偶成感咏》
分享数: 4
朝代:宋朝 | 作者:宋庠 | 类型:

白头荣路念何之,出处空惊未得宜。

刘放老于宫里树,庄生愁煞庙中牺。

嵩岩桂坞堪休影,颍曲芝廛好疗饥。

但愿天心从尔欲,敢言归赴亦松期。

拼音
zuò běi zhāi yīn huái 怀 chū chù zhī nán ǒu chéng gǎn yǒng
[ [ sòng cháo ] ] sòng xiáng
bái tóu róng niàn zhī chū chù kōng jīng wèi        liú fàng lǎo gōng shù zhuāng shēng chóu shà miào zhōng        sōng yán guì kān xiū yǐng yǐng zhī chán hǎo liáo        dàn yuàn tiān xīn cóng ěr gǎn yán guī sōng       
孤坐北斋因怀出处之难偶成感咏注音
  • zuò
    běi
    zhāi
    yīn
    huái
    怀
    chū
    chù
    zhī
    nán
    ǒu
    chéng
    gǎn
    yǒng
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    sòng
    xiáng
  • bái
    tóu
    róng
    niàn
    zhī
    chū
    chù
    kōng
    jīng
    wèi
    liú
    fàng
    lǎo
    gōng
    shù
    zhuāng
    shēng
    chóu
    shà
    miào
    zhōng
    sōng
    yán
    guì
    kān
    xiū
    yǐng
    yǐng
    zhī
    chán
    hǎo
    liáo
    dàn
    yuàn
    tiān
    xīn
    cóng
    ěr
    gǎn
    yán
    guī
    sōng