叶适(1150年5月26日—1223年2月21日),字正则,号水心居士,温州永嘉(今浙江温州)人,南宋著名思想家、文学家、政论家,世称水心先生。淳熙五年(1178年),叶适中进士第二名(榜眼)。历仕孝宗、光宗、宁宗三朝,历官平江府观察推官、太学博士、尚书左选郎、国子司业、知泉州、兵部侍郎等职,曾参与策划“绍熙内禅”。叶适对外力主抗金,反对和议。韩侂胄谋划北伐时,叶适提出异议,韩侂胄不听,改授叶适为权工部侍郎、权吏部侍郎,兼直学士院。叶适不肯草诏。其后又建议防江,但韩侂胄仍不采纳。开禧北伐失败后,叶适出宝谟阁待制职、知建康府兼沿江制置使、节制江北诸州,因军政措置得宜,曾屡挫敌军锋锐。金兵退后,进宝文阁待制,兼江淮...
《孙祖佑解元世友堂》
分享数:2
朝代: 宋朝 | 作者:叶适 | 类型:写风|写鱼|

雀寻屋角穿,燕绕帘栊窥。

共贺新宇就,生物欣有依。

含德厚乃祖,义完嗟利隳。

最怜常熟令,椟韫不尽施。

温恭化群从,逊悌流深规。

一丝必同袍,粒黍无异炊。

感零天上露,润浃园中葵。

鱼蟹虽芳鲜,不如此菜肥。

凉风送佳音,桂林自生枝。

借子赤霄羽,登君文石墀。

朴斲吁已勤,砻密审所宜。

谅为前峰近,长映客星垂。

拼音
sūn yòu jiě yuán shì yǒu táng
[ [ sòng cháo ] ] shì
què xún jiǎo chuān 穿 yàn rào lián lóng kuī        gòng xīn jiù shēng xīn yǒu        hán hòu nǎi wán jiē huī        zuì lián cháng shú lìng yùn jìn shī        wēn gōng huà qún cóng xùn liú shēn guī        tóng páo shǔ chuī        gǎn líng tiān shàng rùn jiā yuán zhōng kuí        xiè suī fāng xiān cài féi        liáng fēng sòng jiā yīn guì lín shēng zhī        jiè chì xiāo dēng jun1 wén shí chí        zhuó qín lóng shěn suǒ        liàng wéi qián fēng jìn zhǎng yìng xīng chuí       
孙祖佑解元世友堂注音
  • sūn
    yòu
    jiě
    yuán
    shì
    yǒu
    táng
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    shì
  • què
    xún
    jiǎo
    chuān
    穿
    yàn
    rào
    lián
    lóng
    kuī
    gòng
    xīn
    jiù
    shēng
    xīn
    yǒu
    hán
    hòu
    nǎi
    wán
    jiē
    huī
    zuì
    lián
    cháng
    shú
    lìng
    yùn
    jìn
    shī
    wēn
    gōng
    huà
    qún
    cóng
    xùn
    liú
    shēn
    guī
    tóng
    páo
    shǔ
    chuī
    gǎn
    líng
    tiān
    shàng
    rùn
    jiā
    yuán
    zhōng
    kuí
    xiè
    suī
    fāng
    xiān
    cài
    féi
    liáng
    fēng
    sòng
    jiā
    yīn
    guì
    lín
    shēng
    zhī
    jiè
    chì
    xiāo
    dēng
    jun1
    wén
    shí
    chí
    zhuó
    qín
    lóng
    shěn
    suǒ
    liàng
    wéi
    qián
    fēng
    jìn
    zhǎng
    yìng
    xīng
    chuí

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1