仇远(1247-?)字仁近,一字仁父,号山村,钱塘(今浙江杭州)人。咸淳间与白挺同以诗名,人谓之仇白。张雨、张翥、莫维贤皆出其门。宋亡后,《乐府补题》及月泉吟社皆有其诗词。大德九年(1305),为溧阳州学教授。方回《桐江续集》卷三四《送仇仁近溧阳教序》曰:「吾友山村居士仇君远仁近,受溧阳州教,年五十八矣。」寻以杭州知事致仕,自号近村,又号山村民。延祐七年(1320)张翥作《最高楼·为山村仇先生寿》词云:「方寸地,七十四年春。」盖享高年据冯登府《无弦琴谱跋》,仇远家馀杭后垕上之仇山,高文简为作《山村图》。后居虎林白龟池上。晚,归老西湖,偕林昉、白龟池、吴大有、胡仲弓辈七人,以诗酒送年。卒葬杭州北山栖霞岭下。有《金渊集》六卷,《仇山村遗集》一卷。词有《无弦琴谱》二卷,刻于《疆村丛书》。尝为张炎《山中白云词》作序,自谓「词尤难于诗」。「予幼有此癖,老颇知难,然已有三数曲流传朋友间,山歌村谣,岂足与叔夏词比哉。」

仇远其它作品精选

zuopinjingxuan

《存耕吟寄姜景星》
分享数: 1
朝代:宋朝 | 作者:仇远 | 类型:写雨|

吾不学老农,种此方寸田。

善雨日培壅,安得荒旱年。

诗书菑且畲,芟蕴毋蔓延。

种固有厚薄,穫岂无后先。

先畴畎亩在,后世儿孙传。

何忧换八百,奚止取十千。

却笑多牛翁,转瞬无炊烟。

我独遗以安,本固实自怪。

耘业待岁晚,韩公尝勉旃。

拼音
cún gēng yín jiāng jǐng xīng
[ [ sòng cháo ] ] chóu yuǎn
xué lǎo nóng zhǒng fāng cùn tián        shàn péi yōng ān huāng hàn nián        shī shū qiě shē shān yùn màn yán        zhǒng yǒu hòu báo hòu xiān        xiān chóu quǎn zài hòu shì ér sūn chuán        yōu huàn bǎi zhǐ shí qiān        què xiào duō niú wēng zhuǎn shùn chuī yān        ān běn shí guài        yún dài suì wǎn hán gōng cháng miǎn zhān       
存耕吟寄姜景星注音
  • cún
    gēng
    yín
    jiāng
    jǐng
    xīng
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    chóu
    yuǎn
  • xué
    lǎo
    nóng
    zhǒng
    fāng
    cùn
    tián
    shàn
    péi
    yōng
    ān
    huāng
    hàn
    nián
    shī
    shū
    qiě
    shē
    shān
    yùn
    màn
    yán
    zhǒng
    yǒu
    hòu
    báo
    hòu
    xiān
    xiān
    chóu
    quǎn
    zài
    hòu
    shì
    ér
    sūn
    chuán
    yōu
    huàn
    bǎi
    zhǐ
    shí
    qiān
    què
    xiào
    duō
    niú
    wēng
    zhuǎn
    shùn
    chuī
    yān
    ān
    běn
    shí
    guài
    yún
    dài
    suì
    wǎn
    hán
    gōng
    cháng
    miǎn
    zhān