南宋末期,南宋·理宗赵昀淳祐(1241-1252)年间为朝官,历官尚书郎,出知常州。约理宗开庆元年(1259年)罢官闲居,以诗文自娱,“自昆陵投绂归垂三十载”(见本集卷五《刘药庄诗集序》)。  元初时期,元·世祖孛儿只斤忽必烈至元十六年(1279,南宋·卫王赵昺祥兴二年)南宋灭亡,隐居不仕,闲居30余载,以诗文自娱。诗文气韵冲澹,有萧然自得之趣。  元世祖孛儿只斤忽必烈至元二十六年(1289年),享年约80岁。著有《秋声集》、《秋声诗余》1卷,为退居后所作,今已散佚。清·四库馆臣据《永乐大典》辑为6卷,其中诗4卷(见本集卷首《元至元甲午重九日张之翰序》)刊于《国史经籍志》传于世。其诗以影印文渊阁《四库全书》本为底本,酌校残本《永乐大典》。馆臣漏辑诗3首,附于卷末。

卫宗武其它作品精选

zuopinjingxuan

《孔明》
分享数: 1
朝代:宋朝 | 作者:卫宗武 | 类型:写马|写人|

龙卧而长吟,胸次抱奇伟。

立心不北向,特为三顾起。

曹瞒下荆州,气可吞权备。

奋袂为一出,遂成鼎足势。

忠诚以辅国,相业难拟议。

刑政能服人,怨雠至感涕。

出师陈悃款,训诰相表里。

南攻孟获平,弱出张郃殪。

司马亦严惮,甘受巾帼耻。

傥使先十年,营星未殒坠。

兴复其可期,中原安有魏。

拼音
kǒng míng
[ [ sòng cháo ] ] wèi zōng
lóng ér zhǎng yín xiōng bào wěi        xīn běi xiàng wéi sān        cáo mán xià jīng zhōu tūn quán bèi        fèn mèi wéi chū suí chéng dǐng shì        zhōng chéng guó xiàng nán        xíng zhèng néng rén yuàn chóu zhì gǎn        chū shī chén kǔn kuǎn xùn gào xiàng biǎo        nán gōng mèng huò píng ruò chū zhāng xiá        yán dàn gān shòu jīn guó chǐ        tǎng shǐ 使 xiān shí nián yíng xīng wèi yǔn zhuì        xìng zhōng yuán ān yǒu wèi       
孔明注音
  • kǒng
    míng
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    wèi
    zōng
  • lóng
    ér
    zhǎng
    yín
    xiōng
    bào
    wěi
    xīn
    běi
    xiàng
    wéi
    sān
    cáo
    mán
    xià
    jīng
    zhōu
    tūn
    quán
    bèi
    fèn
    mèi
    wéi
    chū
    suí
    chéng
    dǐng
    shì
    zhōng
    chéng
    guó
    xiàng
    nán
    xíng
    zhèng
    néng
    rén
    yuàn
    chóu
    zhì
    gǎn
    chū
    shī
    chén
    kǔn
    kuǎn
    xùn
    gào
    xiàng
    biǎo
    nán
    gōng
    mèng
    huò
    píng
    ruò
    chū
    zhāng
    xiá
    yán
    dàn
    gān
    shòu
    jīn
    guó
    chǐ
    tǎng
    shǐ
    使
    xiān
    shí
    nián
    yíng
    xīng
    wèi
    yǔn
    zhuì
    xìng
    zhōng
    yuán
    ān
    yǒu
    wèi