(1154—1206)绍兴馀姚人,字季和,号烛湖居士。孙介子。师事陆九渊。孝宗淳熙二年进士。授黄岩尉,为常平使者朱熹所重,与定交。丘崇帅蜀,辟入制幕,尝策言吴曦将叛。徙知常熟,秩满,郡守以私恨诬其负仓粟三千斛而捃摭之,市民竟为代偿,守益怒,坐贬秩。宁宗开禧二年起判邵武军,未赴而卒。有《烛湖集》。► 孙应时的诗文(701篇)
《子宝东归以嘤其鸣矣求友声为韵作古诗七章宽·二》
分享数: 3
朝代:宋朝 | 作者:孙应时 | 类型:

岁寒松柏苍,波动金石止。

物生不自别,有时正须此。

真源在极致,空谈非实理。

玉汝其或成,造物恩大矣。

拼音
bǎo dōng guī yīng míng qiú yǒu shēng wéi yùn zuò shī zhāng kuān · · èr
[ [ sòng cháo ] ] sūn yīng shí
suì hán sōng bǎi cāng dòng jīn shí zhǐ        shēng bié yǒu shí zhèng        zhēn yuán zài zhì kōng tán fēi shí        huò chéng zào ēn       
子宝东归以嘤其鸣矣求友声为韵作古诗七章宽·二注音
  • bǎo
    dōng
    guī
    yīng
    míng
    qiú
    yǒu
    shēng
    wéi
    yùn
    zuò
    shī
    zhāng
    kuān
    ·
    ·
    èr
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    sūn
    yīng
    shí
  • suì
    hán
    sōng
    bǎi
    cāng
    dòng
    jīn
    shí
    zhǐ
    shēng
    bié
    yǒu
    shí
    zhèng
    zhēn
    yuán
    zài
    zhì
    kōng
    tán
    fēi
    shí
    huò
    chéng
    zào
    ēn