元好问,字裕之,号遗山,太原秀容(今山西忻州)人;系出北魏鲜卑族拓跋氏,元好问过继叔父元格;七岁能诗,十四岁从学郝天挺,六载而业成;兴定五年(1221)进士,不就选;正大元年(1224 ),中博学宏词科,授儒林郎,充国史院编修,历镇平、南阳、内乡县令。八年(1231)秋,受诏入都,除尚书省掾、左司都事,转员外郎;金亡不仕,元宪宗七年卒于获鹿寓舍;工诗文,在金元之际颇负重望;诗词风格沉郁,并多伤时感事之作。其《论诗》绝句三十首在中国文学批评史上颇有地位;作有《遗山集》又名《遗山先生文集》,编有《中州集》。
《婆罗门引 过孟津河山亭故基》
分享数:3
朝代: 元朝 | 作者:元好问 | 类型:写山|写马|写人|寂寞|写云|

短衣匹马,白头重过洛阳城。

百年一梦初惊。

寂寞高秋云物,残照半林明。

澹横舟古渡,落雁寒汀。

河山故亭。

人与镜、两峥嵘。

争信黄垆此日,深谷高陵。

一时朋辈,谩留住、穷途阮步兵。

尊俎地、谁慰飘零。

拼音
luó mén yǐn guò mèng jīn shān tíng
[ [ yuán cháo ] ] yuán hǎo wèn
duǎn bái tóu zhòng guò luò yáng chéng        bǎi nián mèng chū jīng        gāo qiū yún cán zhào bàn lín míng        dàn héng zhōu luò yàn hán tīng        shān tíng        rén jìng liǎng zhēng róng        zhēng xìn huáng shēn gāo líng        shí péng bèi màn liú zhù qióng ruǎn bīng        zūn shuí wèi piāo líng       
婆罗门引 过孟津河山亭故基注音
  • luó
    mén
    yǐn
     
    guò
    mèng
    jīn
    shān
    tíng
  • [
    [
    yuán
    cháo
    ]
    ]
    yuán
    hǎo
    wèn
  • duǎn
    bái
    tóu
    zhòng
    guò
    luò
    yáng
    chéng
    bǎi
    nián
    mèng
    chū
    jīng
    gāo
    qiū
    yún
    cán
    zhào
    bàn
    lín
    míng
    dàn
    héng
    zhōu
    luò
    yàn
    hán
    tīng
    shān
    tíng
    rén
    jìng
    liǎng
    zhēng
    róng
    zhēng
    xìn
    huáng
    shēn
    gāo
    líng
    shí
    péng
    bèi
    màn
    liú
    zhù
    qióng
    ruǎn
    bīng
    zūn
    shuí
    wèi
    piāo
    líng

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1