春风饯馀寒,山雨留暝色。杜门正卧病,俯仰空四壁。庭空鸟雀至,窗破风雨入。拥炉意无聊,胸次百忧集。肉消时抚髀,啸罢空抱膝。户外云气昏,春泥污阡陌。清晨履声喧,不见车马迹。忽传高轩过,未知当何适。仆夫走告予,有客来问疾。起迎屐齿折,颇觉心悦怿。沈痾脱去体,阳气满大宅。坐闻枚叟言,汗复淟然出。平身拙自卫,外邪屡见袭。昔尝倦宾至,束带难自力。今者乃不然,惟恐归骑急。向来谢交游,正乏君辈客。
《妻侄师如石同妇见过》
分享数: 1
朝代:宋朝 | 作者:晁公溯 | 类型:写风|写人|

古人重生孙,欲为王父尸。

尔姑念尔祖,宰木今风悲。

不得见尔生,况当逆妇归。

我独贺乃翁,有妇能奉匜。

食上调滑甘,寒暖视其宜。

更致大夫食,乃翁喜可知。

还家勤五经,进德要及时。

他年悬旌节,门户增光辉。

拼音
zhí shī shí tóng jiàn guò
[ [ sòng cháo ] ] cháo gōng
rén zhòng shēng sūn wéi wáng shī        ěr niàn ěr zǎi jīn fēng bēi        jiàn ěr shēng kuàng dāng guī        nǎi wēng yǒu néng fèng        shí shàng diào huá gān hán nuǎn shì        gèng zhì shí nǎi wēng zhī        hái jiā qín jīng jìn yào shí        nián xuán jīng jiē mén zēng guāng huī       
妻侄师如石同妇见过注音
  • zhí
    shī
    shí
    tóng
    jiàn
    guò
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    cháo
    gōng
  • rén
    zhòng
    shēng
    sūn
    wéi
    wáng
    shī
    ěr
    niàn
    ěr
    zǎi
    jīn
    fēng
    bēi
    jiàn
    ěr
    shēng
    kuàng
    dāng
    guī
    nǎi
    wēng
    yǒu
    néng
    fèng
    shí
    shàng
    diào
    huá
    gān
    hán
    nuǎn
    shì
    gèng
    zhì
    shí
    nǎi
    wēng
    zhī
    hái
    jiā
    qín
    jīng
    jìn
    yào
    shí
    nián
    xuán
    jīng
    jiē
    mén
    zēng
    guāng
    huī