释宗杲(1089~1163),字昙晦,江南东路宣州宁国(今安徽宁国)人,俗姓奚,临济宗僧人,是宋代禅宗史上“看话禅”派的创始人,法名妙喜,赐号“大慧普觉禅师”。宗杲生活于北、南宋之际,在南渡后倡明儒佛渗透、回应儒家辟佛方面立下大功。他不仅是连结南北两宋僧人与儒学的重要环节,而且也是南宋佛教史上最具代表性的人物。► 释宗杲的诗文(273篇)
《妙道禅人求赞》
分享数: 0
朝代:宋朝 | 作者:释宗杲 | 类型:写人|

这村僧,无明大。

少柔和,多褊隘。

爱骂人,舌头快。

受佛荫,破佛戒。

不精时,常懈怠。

谤船若,弥天罪。

入地狱,永不悔。

闻者憎,见者怪。

搅拌丛林,尤叵耐。

虚销信施三十年,异世出头偿夙债。

就中只有一处长,解道鸡屿洋盖。

拼音
miào dào chán rén qiú zàn
[ [ sòng cháo ] ] shì zōng gǎo
zhè cūn sēng míng        shǎo róu duō biǎn ài        ài rén shé tóu kuài        shòu yīn jiè        jīng shí cháng xiè dài        bàng chuán ruò tiān zuì        yǒng huǐ        wén zhě zēng jiàn zhě guài        jiǎo bàn cóng lín yóu nài        xiāo xìn shī sān shí nián shì chū tóu cháng zhài        jiù zhōng zhī yǒu chù zhǎng jiě dào 屿 yáng gài       
妙道禅人求赞注音
  • miào
    dào
    chán
    rén
    qiú
    zàn
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    shì
    zōng
    gǎo
  • zhè
    cūn
    sēng
    míng
    shǎo
    róu
    duō
    biǎn
    ài
    ài
    rén
    shé
    tóu
    kuài
    shòu
    yīn
    jiè
    jīng
    shí
    cháng
    xiè
    dài
    bàng
    chuán
    ruò
    tiān
    zuì
    yǒng
    huǐ
    wén
    zhě
    zēng
    jiàn
    zhě
    guài
    jiǎo
    bàn
    cóng
    lín
    yóu
    nài
    xiāo
    xìn
    shī
    sān
    shí
    nián
    shì
    chū
    tóu
    cháng
    zhài
    jiù
    zhōng
    zhī
    yǒu
    chù
    zhǎng
    jiě
    dào
    屿
    yáng
    gài