汪炎昶(一二六一~一三三八),字懋远,婺源(今属江西)人。幼励志力学,受学于孙嵩,得程朱性理之要。宋亡,与同里江凯隐于婺源山中,名其所居为雪瓷,自号古逸民,学者称古逸先生。元惠宗至元四年卒,年七十八。有《古逸民先生集》二卷。事见本集附录《汪古逸民先生行状》。 汪炎昶诗,以《宛委别藏》本为底本,并新辑集外诗编为一卷。
《奉和江沖陶居二十韵·八》
分享数: 1
朝代:宋朝 | 作者:汪炎昶 | 类型:写人|

高人厌斋纷,不肯楼平地。

木末敞轩窗,吒此超然意。

拼音
fèng jiāng chòng táo èr shí yùn · ·
[ [ sòng cháo ] ] wāng yán chǎng
gāo rén yàn zhāi fēn kěn lóu píng        chǎng xuān chuāng zhà chāo rán       
奉和江沖陶居二十韵·八注音
  • fèng
    jiāng
    chòng
    táo
    èr
    shí
    yùn
    ·
    ·
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    wāng
    yán
    chǎng
  • gāo
    rén
    yàn
    zhāi
    fēn
    kěn
    lóu
    píng
    chǎng
    xuān
    chuāng
    zhà
    chāo
    rán