徐铉(916年—991年)南唐,北宋初年文学家、书法家。字鼎臣,广陵(今江苏扬州)人。历官五代吴校书郎、南唐知制诰、翰林学士、吏部尚书,后随李煜归宋,官至散骑常侍,世称徐骑省。淳化初因事贬静难军行军司马。曾受诏与句中正等校定《说文解字》。工于书,好李斯小篆。与弟徐锴有文名,号称“二徐”;又与韩熙载齐名,江东谓之“韩徐”。
《奉和武功学士舍人纪赠文懿大师净公》
分享数: 0
朝代:唐朝 | 作者:徐铉 | 类型:

旧国荒闵成黍稷,故交危脆似琉璃。

高从独喜汤师在,手把新文数道碑。

拼音
fèng gōng xué shì shě rén zèng wén shī jìng gōng
[ [ táng cháo ] ] xuàn
jiù guó huāng mǐn chéng shǔ jiāo wēi cuì liú        gāo cóng tāng shī zài shǒu xīn wén shù dào bēi       
奉和武功学士舍人纪赠文懿大师净公注音
  • fèng
    gōng
    xué
    shì
    shě
    rén
    zèng
    wén
    shī
    jìng
    gōng
  • [
    [
    táng
    cháo
    ]
    ]
    xuàn
  • jiù
    guó
    huāng
    mǐn
    chéng
    shǔ
    jiāo
    wēi
    cuì
    liú
    gāo
    cóng
    tāng
    shī
    zài
    shǒu
    xīn
    wén
    shù
    dào
    bēi